Chuyện Phiếm

Moderator: dongbui

Post Reply
User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chuyện Phiếm

Post by linhgia »

Những Cô Gái "Săn Tình"

Càng tự do, càng được quyền chủ động trong tình yêu thì không ít bạn gái lại rơi vào một bi kịch, khi họ lạm dụng sự chủ động của mình bằng nhiều cách “săn đuổi” người khác phái...

Tấn công ào ạt


Ngày nay, việc ai là người tỏ tình trước không cần phải bàn cãi, vấn đề là tỏ tình như thế nào là phù hợp với hoàn cảnh, giữ được vẻ đẹp của nữ tính và lòng tự trọng của người con gái có nhân cách. Thế nhưng với sự hỗ trợ của các phương tiện thông tin liên lạc hiện đại làm trung gian, nhiều bạn gái “tự tung tự tác" đến mức các chàng trai cũng sợ.

Kiên là một chàng trai từ miền Trung vào thành phố học đại học, có dáng dấp thư sinh, khuôn mặt khôi ngô với cặp kính cận rất hợp với dáng vẻ “mọt sách” của mình.


Một lần, Kiên theo người anh họ đi dự tiệc sinh nhật. Lập tức vẻ nho nhã của Kiên lọt vào “mắt xanh” của một cô gái ngồi cùng bàn. Và đúng là sự tự tin và nét đẹp của nàng cũng làm Kiên choáng váng. Trong lòng chàng trai trẻ đa tình nhưng chưa một lần yêu cháy bỏng ước muốn: Được làm quen với nàng. Cuối bữa tiệc, có người nảy ra sáng kiến tuyệt vời: Mọi người hãy trao đổi số điện thoại và địa chỉ email. Kiên như bắt được vàng khi có cả số điện thoại lẫn e-mail của cô gái. Nghĩ không nên vội vàng quá, vài ngày sau Kiên mới vào mạng hồi hộp gửi thư điện tử cho nàng. Anh té ngửa vì trong hộp thư của mình đầy thư của cô gái rồi.

Từ đó, họ hẹn nhau và “chat” gần như mỗi ngày khiến Kiên cảm thấy có lỗi vì phải cắt giảm thời gian học hành và nghiên cứu. Còn những cuộc gặp gỡ bên ngoài bao giờ cũng do cô gái chủ động.

Dò biết được ngày sinh nhật của Kiên, cô tặng anh một cái điện thoại di động. Món quà làm Kiên tự ái hơn là vui. Anh nghĩ cô khinh mình là sinh viên nghèo, không có nổi điện thoại để... hẹn với cô. Cầm chiếc điện thoại “bị” tặng, anh không có hứng thú gọi cho ai, nhất là cô.

Nhưng chiếc điện thoại ấy lúc nào đầy ắp tin nhắn của nàng khiến Kiên đọc không xuể, chưa kể là tối nào cô cũng gọi đến. Mối tình “đeo bám” ấy kéo dài được gần một năm. Lúc họ ra trường, Kiên tìm được việc làm còn cô thì chưa. Rảnh rang nên ngày nào cô nàng cũng ghé đến phòng trọ của Kiên và “thường trực” ở đó khiến anh bạn cùng phòng đâm ngại, đi tìm chỗ khác ở.

Một mình “gánh” trọn tiền phòng quả là nặng đối với mức lương khởi điểm của một kỹ sư như Kiên. Cô gái đề nghị làm đám cưới, về nhà cô ở để cô lo cơm nước cho... tiện. Dần dần Kiên thấy bị “tấn công” hơn là được chinh phục. Và anh chỉ muốn... thoát.

Nhưng thoát khỏi “bàn tay ngọc” ấy đâu phải là chuyện dễ. Cho đến khi một người bạn đồng hương bày cho một “chiêu độc”. Kiên dùng một loại củ bôi lên da cho lúc nào cũng đỏ ửng lên rồi nhờ một người bạn tung tin mình bị nhiễm bệnh... phong rất nặng. Quê anh có một bệnh viện cho người bị bệnh phong rất nổi tiếng nên cô gái tin ngay.

Gài bẫy bằng tình dục



Có những bạn gái nghĩ rằng quan hệ tình dục là con đường ngắn nhất để đi đến hạnh phúc.

Lan là một cô gái cũng có chút nhan sắc. Hằng ngày phụ mẹ buôn bán ở một cửa hàng quần áo thời trang nên cô cũng có dư tiền xài. Được nhiều thanh niên theo đuổi nhưng Lan chỉ mơ tưởng đến anh chàng giảng viên đại học, đang ở với người dì, sát gần nhà mình.

Dù anh này không hề chú ý tới Lan nhưng cô vẫn thường xuyên qua lại biếu xén dì cháu anh nhiều thứ, nào trái cây ngoại nhập, thịt cừu, cá hồi... Cùng với sự vun đắp của bà dì mộc mạc, Lan tràn đầy hy vọng; cả những lúc bà không có nhà, cô vẫn sang chơi.

Chỉ có hai người trong căn nhà vắng, với người đàn ông độc thân mới ngoài 30 ấy thì Lan chẳng khác nào “mỡ treo miệng mèo”. Anh ta không kìm được vì bản năng đàn ông, còn Lan nghĩ rằng cách ấy sẽ ràng buộc anh ta. Thế là họ cứ quan hệ tình dục với nhau, rồi đâm ra “ghiền”.

Nhưng tình dục vẫn chỉ là tình dục, tình yêu không xuất hiện trong hoàn cảnh người đàn ông được thỏa mãn quá dễ dàng như thế. Bao nhiêu cách gợi ý, bằng cả cách “khuyến mãi” về vật chất nhưng anh ta cũng không hề đả động đến chuyện cưới hỏi.

Không ít lần cô muốn “thả” cho có thai để buộc anh ta phải cưới, nhưng may có một “nhà tư vấn” nghiệp dư khuyên không nên làm vậy. Về sau, anh chàng này ra nước ngoài học tiến sĩ nhưng cô vẫn thề rằng, chỉ có trốn luôn bên ấy thì may ra anh ta mới thoát được tay cô.

Nhử mồi


Có những bạn gái nghĩ đàn ông con trai ngày nay rất thực dụng nên họ không dùng “tình yêu kế” lẫn “tình dục kế” mà chỉ cần phô những ưu thế của mình như sự giàu có hay thế lực của gia đình để nhử những người hám danh, hám lợi.

Như Kim Loan chẳng hạn. Từ khi biết Thành, người làm cùng cơ quan, bất mãn với công việc hiện tại vì không đúng chuyên môn, cô liền kể rằng ba mẹ, anh em, họ hàng của cô làm ở nhiều ngành nghề và ai cũng có vị trí quan trọng hoặc “quen lớn”...

Còn Tuyết Ngân thì mê một anh bác sĩ mới ra trường, chưa tìm được việc làm, ở nhà thuê. Mới quen, cô đã dẫn về nhà để chứng minh rằng nếu yêu và lấy cô, anh sẽ có một tương lai rất đảm bảo. Ba mẹ cô đã ly dị, chị gái sang Mỹ du học và sẽ ở luôn bên đó, mẹ cô là giám đốc xuất nhập khẩu, bà có hai căn nhà mặt tiền.

Quả là với những cách đó, các cô gái cũng “săn” được những anh chàng thực dụng, thiếu tự trọng nhưng khó tìm được người đàn ông chân chính và yêu họ một cách chân thành.

Tạo sức hút

Trong nhóm bạn cùng làm công tác xã hội, Xuyến biết mình không có nhiều ưu thế. Bạn gái cô người đã đi làm, con nhà danh giá, người xinh đẹp, học giỏi, chuẩn bị đi du học. Chỉ có Xuyến mới học năm thứ ba, không đẹp và cũng không giàu.

Ngoài công tác xã hội, họ thân nhau bằng một tình bạn trong sáng. Những chàng trai của nhóm rất dễ thương nhưng trong lòng của các cô chỉ có một người đáng yêu nhất, đó là Kha. Chàng hội đủ những điều kiện nhiều cô gái mơ ước, tuy không đẹp trai lắm nhưng ở anh ta toát ra vẻ đàn ông, lịch lãm, thông minh và tế nhị. Là một kiến trúc sư giàu ý tưởng, anh được nhiều công ty “săn đầu người” tìm kiếm.

Linh cảm phụ nữ khiến họ biết chàng trai này tương lai sẽ “làm nên chuyện”. Nhưng oái oăm thay, anh ta thân với tất cả nhưng tỏ ra chưa yêu ai. Các cô gái ngấm ngầm dùng ưu thế của mình để thu hút chàng trai. Kết quả cuối cùng, không ai ngờ rằng Xuyến đã chinh phục được Kha bằng sự dịu dàng, bằng tâm hồn đằm thắm và sự khiêm tốn của cô.

Cô không vồ vập, tìm cách tiếp cận Kha như những bạn gái khác, mà luôn tạo khoảng cách. Ngay cả lúc Kha bày tỏ tình cảm với mình, Xuyến vẫn tỏ ra... không tin, rằng anh chỉ đùa cho vui, cô cứ tìm cách lẩn trốn mà không biết rằng đó chính là sức hút mà chàng trai không cưỡng lại nổi...



[Siu-tìm]

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chuyện Phiếm

Post by linhgia »

Dưới Trăng Quyên Đã Gọi…
Tòa Thiên Nhiên



Huỳnh Ngọc Chiến

Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông
Buồng the phải buổi thong dong
Thang lan, rủ bức trướng hồng, tẩm hoa
Rõ màu trong ngọc trắng ngà
Rành rành sẵn đúc một Tòa Thiên Nhiên!

Chắc chắn không có ai từng đọc Kiều lại không biết đến các câu thơ trên. “Tòa Thiên Nhiên” có lẽ là cụm từ gây ấn tượng nhất trong truyện Kiều, và là cụm từ bị lạm dụng rất nhiều bởi các hậu duệ đời sau, nhất là trong thời gian gần đây khi báo chí đang làm ầm ĩ câu chuyện những người mẫu đem “tòa thiên nhiên” ra phơi bày cho công chúng để để “tự tiếp thị” mình trên mạng InterNet. “Tòa Thiên Nhiên” đã bị dụng ngữ thường nhật của con người kéo trôi qua nhiều “cuộc bể dâu” đến nỗi ngày nay chẳng còn ai thấy ra ý nghĩa ban sơ của nó nữa. Trong các cuốn chú giải truyện Kiều, cụm từ này không hiểu sao thường bị phớt lờ, hoặc được hiểu theo nghĩa mặc nhiên: Kiều đang tắm truồng!

Dường như vẫn chưa có nhà chú giải nào thử chịu khó tìm hiểu ngữ nguyên. Chỉ có học giả Trần Trọng Kim dẫn chứng câu “Chú tựu thiên nhiên nhất dạng cốt tướng” trong Ngọc Trai tập và chú giải “nghĩa là lúc Kiều bỏ xiêm áo ra xem hình dáng rất đẹp”. Thật ra câu đó chỉ có nghĩa là “đem vẻ tự nhiên hun đúc vào phong cốt tướng mạo”. Câu đó chưa nói được gì nhiều về “Tòa Thiên Nhiên” và chưa thể là nguồn để phát sinh ra câu thơ kỳ ảo của Nguyễn Du.

Chính khi tìm lại ngữ nguyên, ta mới cảm thấy thêm kinh hoàng trước thiên tài của Liệp Hộ và buộc lòng phải đọc lại truyện Kiều dưới một làn ánh sáng khác. Và làn ánh sáng khác đó, chúng ta chỉ có thể tìm thấy trong những bài viết của Bùi Giáng về Kiều hoặc qua những tác phẩm của Heidegger bàn về thơ Hoelderlin được Bùi Giáng dịch giải bằng ngôn ngữ du hý thần thông.

Một điều ai cũng phải công nhận, ấy là sau đọc những gì Bùi Giáng viết về Kiều thì chúng ta không còn dám đọc Nguyễn Du nữa, chứ đừng nói đến chuyện luận bình, đánh giá hoặc phân tích, bắt bẻ từng chữ từng câu theo kiểu các học giả gàn! Bởi lẽ lúc đó ta hiểu rằng đằng sau mỗi câu mỗi chữ trong truyện Kiều còn lù lù thị hiện một Ẩn Ngữ Khổng Lồ. Nhưng cái Ẩn Ngữ Khổng Lồ đó vẫn vĩnh viễn ẩn khuất trước ngòi bút của mọi nhà chú giải phê bình nào chưa từng thực sự lịch tận “một cuộc biển dâu” trong “cõi người ta”. Dưới ngòi bút của các học giả phê bình, “cuộc biển dâu” thăm thẳm làm tê buốt tâm can của những ai một lần nhìn thấy chỉ còn là “cuộc biển dâu” diễn ra trong ly cà fê hoặc tách trà và khói thuốc! Đó là những nhà nghiên cứu mà Bùi Giáng đã nhận xét rất chí lý : “rất quảng bác trong cái kiến thức nhưng lại rất thô thiển trong cái suy tư”.
(M.Heidegger & Tư Tưởng hiện đại).

“Tòa Thiên Nhiên” xuất phát từ từ thiên thể... của tiếng Hán. Thiên thể có hai nghĩa :

1. tinh tú trên thiên cầu.
2. thân thể trời sinh tự nhiên; thân thể trần truồng.

Bao lâu nay, chúng ta chỉ luôn hiểu thiên thể theo nghĩa đầu tiên bởi nó quá phổ dụng, và hầu như chẳng có ai quan tâm đến nghĩa thứ hai. Cuốn “Tân biên cổ kim Hán ngữ đại từ điển” giảng nghĩa thứ hai là “lõa thể”. Từ điển Hán Anh Welin dịch nghĩa thứ nhất là celestial body và nghĩa thứ hai là nude body. Cùng là “thể”, là “body” cả nhưng một cái dùng để chỉ tinh tú vận hành trong vũ trụ, một cái dùng để chỉ tấm thân thể không một lớp xiêm y ! Đem cả cõi thiên nhiên tinh tú sánh với thân thể trần truồng của một kỹ nữ lầu xanh, ngôn ngữ truyện Kiều bỗng nhiên như dời bình diện và một luồng chấn động bất khả tư nghì nào bỗng lan truyền suốt những câu thơ lục bát kỳ ảo kia, đồng thời làm rạn nứt những câu thơ “tả cảnh” ?

Chúng ta thử chậm rãi đọc lại những lời Heidegger nói về Phusis (Thiên Nhiên) trong tác phẩm Lễ Hội Tháng Ba (NXB Một Hôm Sa Mạc, 1972) qua bản dịch giải vô tiền khoáng hậu của Bùi Giáng, thì họa chăng chúng ta chúng ta có thể tạm nghe ra phần nào ngôn ngữ truyện Kiều, dù Bùi Giáng đã nhắn nhủ “Nhưng mà Ngôn Ngữ thượng thừa tịch hạp huyền ảo thiên biến vạn hóa của Nguyễn Du, không thể nào lôi xốc bừa bãi ra đây luận bàn cho bốn bề tèm nhem ra bốn bên diêm dúa“ (sđd, t.258). Vì ngôn ngữ truyện Kiều là ngôn ngữ thượng thừa huyền ảo và quá thiên biến vạn hóa nên người đọc cũng cần phải “nghe ra” theo nhiều thể cách. Một trong những thể cách “nghe” đó từ Lễ Hội Tháng Ba được người viết dùng để khởi đầu cho bài này.

Sự sáng tạo của Nguyễn Du nằm ở chữ “tòa”. Chính chữ “tòa” mà nhà thơ Tản Đà phê bình là gượng ép thì ngay chỗ đó mới bừng cháy lên ngọn lửa tân thanh tái tạo. Tòa nhà, tòa sen, tòa thánh, tòa Thiên Nhiên! Chữ “tòa” sừng sững giữa câu thơ làm chấn động toàn bộ Đại Khối Thiên Nhiên và nâng câu thơ lên ngang tầm thiên thể. Đó là chỗ nhà thơ Bùi Giáng cho rằng phải đọc truyện Kiều cho đến khi “… chỉ còn thấy nguyên một vùng Thiên Nhiên Thành Tượng man mắc khắp mọi nơi, hiện diện thảy thảy, đổ ra làm phong cảnh phiêu bồng, trút vào làm cảnh phong du hý, tỏa ra bốn phía làm Tam Muội Thượng Thừa thì lúc bấy giờ bất thình lình thấy ra cõi miền riêng biệt thù thắng …” (sđd, t.221)

Trước khi anh chàng mê gái Thúc Sinh đem cả khối Đường thi ra để phụng bồi cho tòa thiên thể đó

Sinh càng tỏ nết, càng khen
Ngụ tình tay thảo một thiên luật Đường

thì cụ Nguyễn Du đã âm thầm bố trí một cuộc “anh hoa phát tiết” của Thiên Nhiên Phơi Mở giữa cảnh hè lồng lộng nguy nga :

Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông

Trăng kia lựu nọ, quyên hót đêm hè, tất cả linh hồn vân thạch đều như bừng tỉnh dậy để cùng khối Đường thi hòa điệu với tòa thiên thể của một kỹ nữ giang hồ! Ông Heidegger bảo : ”Nàng Thiên Nhiên (Thiên Nhiên Nương Tử) giáo dục nuôi nấng giáo dục bọn Thy Sỹ … (sđd, t.174) và “Nàng Thiên Nhiên giáo dục theo thể lệ : huyền-diệu-tuyệt-vời-khắp-nơi-hiện-diện” (sđd, t.175). Thử đối chiếu câu nói của ông Heidegger với các câu thơ trên, có phải các bạn bỗng nhận một mối tương quan hàm ẩn, đồng thời hiểu thêm ra một điều rằng : từ xưa nay, trừ hoặc tâm hồn tài hoa đồng điệu như Phạm Quý Thích, Chu Mạnh Trinh, Bùi Giáng, Trần Trọng Kim …, thì những lời bình luận, giải thích, bình giảng về Kiều của các học giả bao thế hệ chỉ là những hình ma bóng quế, đi vất vưởng lớt phớt ngoài rìa của ngôn ngữ truyện Kiều ? Trong khi đó? Tại trung tâm ngôn ngữ của lục bát truyện Kiều vẫn còn trì ngự một Vùng Vô Ngôn Thăm Thẳm của Thi Ngôn. Dụng tâm của Tố Như dường như không được các học giả đời sau chia sẻ, dù Mộng Liên đường chủ nhân đã một lần nhắc nhở : “Tố Như tử dụng tâm đã khổ, tự sự đã khéo, tả cảnh đã hệt, đàm tình đã thiết, nếu không phải có con mắt trông thấu cả sáu cõi, tấm lòng nghĩ suốt cả nghìn đời thì tài nào có cái bút lực ấy?” (bản dịch Trần Trọng Kim).

Nhận định về thể điệu Heidegger diễn giải Phusis trong thơ Holderlin, Bùi Giáng viết :

“Tiếng Phusis … được Heidegger giảng đi giảng lại rất nhiều phen. Điều kỳ lạ nhất, ấy là : mỗi phen mấy tiếng cơ bản đó của Tư Tưởng Uyên Nguyên Hy Lạp được Heidegger nắm lấy giảng giải trở lại thì mỗi phen ngôn ngữ Uyên Nguyên Đông Phương cũng đồng thời hiện ra trở lại … một cách huyền bí và thăm thẳm nhất trong Cuốn Truyện của Nguyễn Du” (sđd, t.210)

Chúng ta thử đọc Heidegger :
“Nàng Thiên Nhiên thật là quyền uy bởi vì nàng tuyệt vời thần tiên diễm lệ. Thế thì ắt hẵn Nàng giống một vị Thần, một Thần Nữ, một Tiên Nương?”(sđd, t.180). Thử thay “Nàng Thiên Nhiên” bằng “Nàng Kiều” hoặc thay “Thần Nữ, Tiên Nương” bằng “Tòa Thiên Nhỉên” thì có phải chăng chúng ta thấy bừng lên một luồng ánh sáng giao thoa?

“Phusis là cái tồn lập Tự-Thân-Quy-Hồi-Tự-Thể và gọi tên cái Tự Thân Biểu Thị Hiện Thân của cái hiện thị đình lưu ở trong lịch trình thị hiện như là Hiển Lộ Mở Phơi”… “Phusis là cuộc khởi lập khai hoa của cái Lãng Minh Thanh Mỵ Minh Quang Xán Lạn” (sđd, t.180).

Chẳng phải những lời đó gợi lên những đồng vọng mênh mông từ truyện Kiều? Cụ Nguyễn Du không diễn giải nhiều, mà chỉ kín đáo để cho :

Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông

Cái cảnh “Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông” chính là “cuộc khởi lập khai hoa của cái Lãng Minh Thanh Mỵ Minh Quang Xán Lạn”. Và “Dày dày sẵn đúc một tòa Thiên nhiên” chẳng phải là “cái tồn lập Tự-Thân-Quy-Hồi-Tự-Thể và gọi tên cái Tự Thân Biểu Thị Hiện Thân của cái hiện thị đình lưu ở trong lịch trình thị hiện như là Hiển Lộ Mở Phơi”?

Nhân một chữ “Tòa Thiên Nhiên” mà người viết đã phải đem một vài câu thơ Kiều “lôi xốc bừa bãi ra đây luận bàn cho bốn bề tèm nhem ra bốn bên diêm dúa” nhưng hy vọng rằng bài viết ít nhiều cũng đã hé lộ được một chút gì vẫn còn ẩn khuất trong trong phần Vô Ngôn Thăm Thẳm của ngôn ngữ Tố Như.


Huỳnh Ngọc Chiến

------------------------------------------------------


Bạn đọc viết

Reply
Cám ơn Huỳnh Ngọc Chiến đã cho mọi độc-giả xem một bài viết bổ-ích.

Bây giờ còn lại bao nhiêu người uyên-bác về văn-chương và ngôn-ngữ học (Hán-Việt chẳng hạn) ? Lớp người này dần dần chết đi, một số bị bệnh lú lẫn mà thế-hệ sau, có mấy ai sánh bằng?

Trong những dịch-giả tầm-cỡ như Nguyễn Văn Vĩnh, Hoàng Xuân Hãn, Hàn Giang Nhạn, mỗi người vì hám dịch nên đã để lại những sự sai bậy cho nhiều thế-hệ. Nguyễn Văn Vĩnh đầu thế-kỹ XX là người khoái dịch quyển "Les Contes de Grimm" được nhà xuất bản Pháp dịch ra Pháp-ngữ từ tiếng Đức. Ông đã dịch "Blanche-Neige" là " Bạch-Tuyết" thay vì "Tuyết-Bạch" (trắng như tuyết).

Hoàng Xuân Hãn thì dịch một cách bảo-thủ ký-hiệu hoá-chất lấy gốc từ tiếng La-tinh. Thí-dụ: clô-rua Natri (chlorure de sodium/ sodium chloride NaCl, nói nôm-na là muối ăn được), xun-phát Kali (sulphate de potassium/ potassium sulphate K2SO4), v.v, và v.v.

Hàn Giang Nhạn thì cũng dịch bừa: "Thủy-ngưu tử!" thành "đồ trâu nước!".

Một vài dịch-giả khác cũng dịch sai bét như "phong-linh" là " linh-hồn của gió", đúng ra là chuông nhạc nhờ gió (le carillon à vent/ the wind chime), món hàng này tiệm tạp-hoá Trung-Hoa nào cũng có bán. Ngoài ra cũng vì hám dịch nên " thiên vương chi vương" thành "vua của một ngàn vua" mà thực-chất phải dịch là "vua bịp".

Trong thập-niên 60, phim chớp bóng 35mm có tựa "Le Parrain/The Godfather" nói về tên trùm Mafia Al Capo thì một dịch-giả nào đó dịch ngay ra rằng "Bố Già"! Trong thập-niên 1980 ở Sàigòn có chiếu một phim của Liên-Xô sản-xuất, phiên-bản tiếng Pháp có tựa là "Le Paso Doble Pour Trois Personnes" thì vị dịch-giả nào đó cho dịch ngay hàng chữ to đùng dưới tấm quảng-cáo phim đó như thế này: "Bước đôi dành cho ba người "(!) thay vì "Điệu bước đôi dành cho ba người."

Mới đây, nhân đọc bài viết của Trịnh Thanh Thủy có tựa đề "Cái Chết của Một Ngôn Ngữ: Tiếng Việt Sài Gòn Cũ " thì trong phần "Bạn Đọc Viết", tôi thấy lời bình-luận của Thường Dân trong bài viết ngắn "Tôi Rất Chán":

...Tôi nghĩ các nhà ngôn ngữ giỏi nhất về tiếng Việt (cũng như tiếng Hán) trong cả trăm năm qua đều sống ở Hà nội và hầu hết họ là ĐVCS (sic) (!). Nếu những nhân-tài Việt-Nam đều chỉ có tại Hà-Nội cả trăm năm qua thì sao họ lại phiên âm sai tiếng Pháp và tiếng Anh? "La porte" họ phiên âm thành "la poóc-tờ", "demain matin" sao thành "đờ-manh ma-tanh", "merci" sao lại phiên âm "méc-xi"," Edward Kennedy" thành "Éc-uốc Ken-nơ-đi", "Ronald Reagan" thành "Rô-nan Ri-gân"? Mở tấm bản đồ Châu Mỹ được in ở Việt-Nam, các địa-danh bị phiên âm theo cách đọc của tiếng Việt, tôi không còn biết các địa-danh đó viết bằng tiếng Anh và tiếng Tây-Ban-Nha như thế nào, mặc dù tôi chưa bị bệnh Alzheimer!

Khắp Việt-Nam đều có nhân-tài không riêng gì ở Hà-Nội, bạn Thường Dân nói như bạn là kỳ thị người dân 3 miền vậy!


Post by: THANH KÍNH TỬ
Last edited by linhgia on Wed Feb 28, 2007 3:38 am, edited 2 times in total.

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chuyện Phiếm

Post by linhgia »

Online: Thế Giới Trong Tầm Tay

Cho tới nay, sex mạng vẫn là một thị trường bó hẹp của Internet, nhưng theo New Scientist, sự "vươn lên" và với ra số đông của nó là "tất yếu", nhờ vào những phần mềm mới thân thiện với người dùng.

Hơn một năm trước khi đĩa sex "Nữ sinh Ngô Quyền" bị tung lên internet, người ta đã đổ xô đi lùng những hình ảnh "sex Việt". Nhưng giờ đây, sex Việt đã là cái gì vô cùng xưa cũ, có trang web lưu trữ hơn 100 đoạn phim "made in Vietnam". Tuy nhiên, giờ đây sex thì ảo trên màn hình, nhưng tiền thì mất thật. Và những con nghiện cybersex đã và đang đi tới một bờ vực đen thẳm của nguy cơ: vừa phạm tội vừa mất tiền.

Dân chơi blog Việt lên YouTube để... tải file

Phần đông các blogger Việt Nam tham gia cộng đồng chia sẻ video lớn nhất thế giới này không phải với mong muốn nổi tiếng như "ngôi sao phòng ngủ" Emmalina hay Lonelygirl15. Họ đơn giản coi YouTube là công cụ trung gian để dễ dàng kéo clip về web cá nhân.

Người sử dụng Việt Nam đã biết đến YouTube ngay từ khi dịch vụ này mới xuất hiện giữa năm 2005. Tuy nhiên, đa số lên đó chỉ để "lượm lặt" các video clip ấn tượng rồi chia sẻ link qua diễn đàn hoặc Yahoo Messenger với bạn bè.

Cách đây chưa đầy một năm, không ít tay chơi blog "kỳ cựu" đã tỏ ra thờ ơ với dịch vụ chia sẻ video. "Công cụ ghi hình của mọi người hiện nay chủ yếu là điện thoại di động hoặc camera bình dân, chất lượng thấp. Hơn nữa, khi đăng lên, những file này thường bị khống chế về độ dài và kích cỡ nên ảnh không còn đẹp như bản gốc", blogger Exorcist giải thích.

Video tỏ tình trong ánh nến, có trên YouTube, được đăng tại blog của Mon amour. Ảnh chụp màn hình.

Những tưởng vlog (video blog) nói chung và các dịch vụ YouTube, Google Video... sẽ cần thêm một thời gian nữa mới có thể "lấy lòng" người sử dụng, nhưng cho đến nay, video "made in Vietnam" cũng đã xuất hiện nhan nhản trên YouTube.

Lý do đầu tiên thúc đẩy cộng đồng blog Việt trực tiếp tham gia vào YouTube thay vì "khoanh tay đứng nhìn" là bởi hiện tượng "siêu sao nhạc pop trong phòng ngủ" đã tạo những cơn sốt lớn trên Internet. Cách đây một tuần, ba sinh viên thuộc lớp Hệ thống điện - K47, Đại học Bách Khoa HN đã trình làng ca khúc "Vầng trăng cô đơn" theo đúng phong cách lip-synching (hát nhép): quay trực tiếp ở phòng trọ, gương mặt thể hiện sự đau đớn tột cùng trong trang phục áo phông và quần đùi.

Nguyên nhân thứ hai chính là nhờ "dựa hơi" Yahoo 360 - ra đời cùng thời gian với YouTube (cuối tháng 3/2005). Chỉ được coi là "đàn em" so với Blogger của Google hay WordPress nhưng công cụ web cá nhân này đã đánh dấu sự thay đổi lớn của cộng đồng cư dân mạng Việt Nam nhờ tính đơn giản và gắn liền với Yahoo Messenger, Yahoo Photos, Yahoo Mail... Ngay khi dịch vụ 360 cho phép người dùng đưa những video được lưu sẵn trên các trang web khác về blog, YouTube đã trở thành lựa chọn đầu tiên của giới blogger. Họ đơn thuần coi đây là kho "chứa tạm", là cầu nối tới Yahoo 360.

Nội dung video gắn mác "YouTube" trên blog Việt cũng bắt đầu trở nên phong phú, từ các clip về những bước đi chập chững đầu tiên, những câu nói bi bô, bài hát ngộ nghĩnh của trẻ nhỏ đến các bữa tiệc sinh nhật, tốt nghiệp hay những trò "nghịch ngầm" trong lớp... Một trong những video gây xôn xao nhất thời gian qua chính là vụ tỏ tình chấn động. Hàng chục nghìn người đã "chiêm ngưỡng" đoạn video đó nhưng đa phần là qua các blog chứ ít ai truy cập trực tiếp vào YouTube. Sau sự kiện trái tim xếp từ 1.000 bông hoa hồng kể trên, dân mạng còn truyền nhau một đoạn video ngập tràn ánh nến, lãng mạn không kém phim Hàn Quốc khác nhưng không còn mới mẻ để "gây sốc" như video đầu.



====

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chuyện Phiếm

Post by linhgia »

Xoa Bóp Bấm Huyệt Chữa Béo


Mấy năm gần đây do mức sống được nâng lên, bữa ăn được cải thiện, chứng béo phì đã trở thành vấn đề khổ tâm của không ít các bà, các chị, các cô. Bụng béo phệ, lưng thô, phình to ra, không những làm tăng thêm gánh nặng cho tim, dễ gây ra các chứng bệnh như tăng huyết áp, xơ cứng động mạch, các bệnh về tim ... đồng thời cũng ảnh hưởng đến vẻ đẹp hình thể. Có rất nhiều cách để giảm béo trong đó có xoa bóp. Thông qua việc kích thích một số huyệt vị, hoặc một số bộ phận nào đó trên cơ thể để làm giảm bớt sự tích mỡ dưới da ở vùng bụng, tăng nhanh sự hấp thụ và thay đổi chuyển hóa chất mỡ, nhằm khôi phục lại trạng thái cơ thể vừa khỏe, lại vừa đẹp. Bạn có thể áp dụng một trong những cách sau đây:

- Dùng bàn tay miết đẩy giãn sang hai bên vùng bụng ở khoang dạ dày, làm chầm chậm, mỗi lần làm trên 50 cái.

- Dùng ngón tay ấn vào các huyệt vị ở vùng bụng như trung quản, thần khuyết, quan nguyên, kỳ môn ... ấn từ nhẹ đến mạnh: Mỗi lần ấn trên 50 cái.

- Dùng tay xoa day cơ bụng, khi xoa thì đưa từ dưới lên, khi day thì dùng lực đối ứng: Mỗi lần xoa day trên 100 cái. Dùng bàn tay xoa day các huyệt ở vùng lưng, làm từ nhẹ đến mạnh dần; mỗi lần xoa day trên 100 cái.

Kết hợp phương pháp xoa bóp, ấn huyệt với tập thể dục và ăn kiêng hy vọng bạn sẽ nhanh chóng có một thân hình lý tưởng.




Bác Sỹ: Ngô Quang Thái



===========

User avatar
linhgia
Posts: 1308
Joined: Fri Dec 03, 2004 9:30 am

Re: Chuyện Phiếm

Post by linhgia »

Mot phut suy-tu*



Một câu chuyện của người Do Thái, xin được kể lại để các Bạn có dịp suy tư.

Có hai anh em nhà nông kia, người anh lấy vợ đông con. Người em còn độc thân. Họ cùng cầy cấy chung và chia đều hoa trái và lợi tức. Mỗi người có một kho lúa riêng.

Một ngày kia người em nghĩ rằng: Anh tôi con cái nheo nhóc. Tay làm thì ít miệng ăn thì nhiều. Còn tôi lụi cụi có một mình. Nếu chia đều hoa mầu thì không công bằng. Thế là vào mỗi đêm, người em đổ lúa vào bao rồi lệ khệ vác sang để vào kho của người anh.

Còn người anh lại nghĩ rằng: Tôi con đông. Lúc về già chẳng phải lo lắng gì, đã có con cái lo. Em tôi mới khổ. Đời em cô đơn mãi mãi vẫn cô đơn. Lúc về già chắc em tôi sẽ khổ lắm. Vậy hoa màu chia đôi thế này là không đúng, em tôi cần phải hưởng nhiều hơn.

Vì thế, mỗi buỗi chiều, người anh chờ mặt trời lặn liền hì hục lén đem một bao lúa sang bỏ vào vựa của người em.

Khi thức dậy, cả hai anh em đều ngạc nhiên không hiểu ban đêm đã đưa đi một bao mà sao buổi sáng đếm lại, vựa lúa vẫn cứ nguyên như cũ.

Một đêm kia, hai anh em đụng nhau ở giữa đường trong lúc mang lúa đến nhà nhau. Lập tức họ hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện. Họ ôm chầm lấy nhau và từ đó còn yêu nhau hơn trước.

Các Bạn thân mến,

Các Bạn có đồng ý rằng nơi mà hai anh em họ gặp nhau đích thực là điểm hẹn tuyệt vời không? Chính nơi đây khi Thượng Đế nhìn thấy cảnh hai anh em ôm nhau đã phải thốt lên: "Ta tuyên bố nơi mà hai anh em gặp nhau là nơi Thánh, vì ta đã chứng kiến mối tình siêu việt tại đây".

Đâu có tình yêu thương, ở đấy có Thượng Đế (Ubi caritas, ibi Deus est). Và nơi Thượng Đế ở quen gọi là Thiên Đàng. Đó là nơi mọi người đều trông đợi sau khi từ biệt cõi đời.

Trái lại, nơi nào có ghen ghét, hận thù thì nơi đó có ma quỷ, gian xảo và lừa bịp. Nơi đó được gọi là hỏa ngục.

Các Bạn có biết rằng mình đang sống trong Dòng Sông Thiên Đàng không?



-----

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

MỘT CUỘC SĂN ĐUỔI TÌNH CẢM
Chuyện Ma - Có thật 100% .

Image Lệ Thanh rất là vui mừng và sung sướng khi vợ chồng nàng mua được căn nhà mới .
Một căn nhà lý tưởng , mà Lệ Thanh đã từng thầm mơ ước trong bao năm qua .
Hoàng Trung và Lệ Thanh lấy nhau đã hơn 12 năm. Cả hai đều mải làm việc . Họ chưa có đưá con nào . Trong mười hai năm .Họ đã thay đổi vài căn nhà .
Vancouver bây giờ giá nhà lên cao tột đỉnh . Một tấc đất là một tấc vàng . Hoàng Trung và Lệ Thanh kiếm được mớ tiền là nhờ giá nhà lên . Họ mua đi bán lại . Cộng với dịp may chỉ có một lần trong đời Hoàng Trung vớ được . Đó là dịp này .
Bạn Hoàng Trung là gã tầu họ Tần giới thiệu một người bạn cuả hắn là một đại phú gia Hồng Kông xây cất một căn biệt thự bên bờ biển để làm nơi nghỉ ngơi những lúc sang Canada buôn bán . Nhưng vì tình hình kinh tế cuả Canada khó làm ăn . Đóng thuế quá nhiều . High income phải đóng từ 40 đến 50 % thuế . Trong khi đó ở Hồng Kông chỉ phải đóng từ 10 đến 15 % thuế . Do vậy căn biệt thự vưà xây xong , chưa ở một ngày nào . Họ muốn bán . Tin này chưa lên list cuả địa ốc . Nếu Hoàng Trung thích , gã họ Tần dẫn đi coi .
Khi hai vợ chồng được gã bạn Tầu đưa đi xem . Mới nhìn qua Lệ Thanh mê tít , và nghĩ là mình không thể nào mua nổi . Một ngôi nhà hoành tráng sang trọng như vậy . Căn nhà được cất trên một ngọn đồi . Phiá sau nhà là chiếc sân từng bậc chạy xuống biển Trong nhà rất rộng . Kiến trúc theo kiểu Âu Châu . Trần nhà cao . Những bộ đèn thật đắt tiền . Gã họ Tần thích Trung . Nói trắng ra hắn thích và có vẻ rất qúi Lệ Thanh một cách đặt biệt . Khi thấy nàng sung sướng trầm trồ khen rối rít . Bằng mọi giá gã mua cho Lệ Thanh căn nhà này để lấy lòng nàng và có dịp đi lại với vợ chồng Hoàng Trung .
Người đại phú gia Hồng Kông kia . Thưà tiền lắm cuả và cùng là người Tầu với nhau . Ông ta tin gã họ Tần và giao cho gã bán . Bao nhiêu cũng được . Lỗ lã chút cũng không sao . Vì ông ta không muốn di dân đến Canada làm ăn nưã . Thế là Hoàng Trung và Lệ Thanh được làm chủ căn nhà ngoài sức tưởng cuả hai người .
Hôm ăn tân gia . Bạn bè được mời đến chung vui . Ai cũng đưa mắt nhìn nhau . Thầm thì nhỏ to đoán già đoán non . Chắc hẳn cặp vợ chồng này mới trúng số đây . Nên mới có tiền mua căn nhà này . Thoáng nhìn những ánh mắt đó . Lệ Thanh nhanh trí đoán ngay những tư tưởng đang chạy trong đầu họ .Vốn là một phụ nữ thông minh nhanh nhẹn . Đang bưng khay rượu mời mọi người . Bất chợt anh chàng họ Tần vác máy ảnh đi tìm Lệ Thanh để chụp vài bô làm kỷ niệm . Lệ Thanh miệng gọi to :
- Anh Tần Diệp ! Anh Tần Diệp lại đây em giới thiệu với mọi người .
Lệ Thanh đặt khay rượu xuống bàn . Dơ tay đỡ chiếc máy ảnh cuả “Tần lủ” giao cho một người bạn đứng gần đấy bảo chụp dùm cô một tấm hình có tất cả các chị em đứng gần đấy với anh em cô . Rồi cô giới thiệu với mọi người :
- Đây là anh Tần Diệp . Người anh bà con cuả Thanh mới ở Hồng Kông sang chung tiền với hai vợ chồng Thanh mua căn nhà này . Để anh tiện chỗ chạy qua chạy lại giưã Vancouver và Hong Kong . Chứ một mình vợ chồng Thanh thì không đủ sở hụi đế gánh vác căn biệt thự này . Gã họ Tần khoái trí vì được đứng bên ôm vai Lệ Thanh trước trước mặt mọi người . Được cô giới thiệu là anh em bà con . Lại còn được đứng giới thiệu là chủ nhân ông từ Hong Kong qua . Hắn thích quá cười híp cả hai con mắt bé tí . Hắn cũng chả cần tìm hiểu tại sao cô lại nói như vậy với mấy người bạn An Nam này .
Khi tiệc tàn . Chỉ còn lại hai vợ chồng trong căn nhà rộng lớn . Lệ Thanh kể cho chồng nghe sự việc xẩy ra cho cô chiều nay . Và lý do tại sao cô hành động như vậy .
Hoàng Trung khen vợ nhanh trí và khôn ngoan . Chính anh cũng cảm thấy thế . Vì những người bạn làm ăn chân chỉ hạt bột với anh bấy lâu nay . Họ lại nghĩ khác . Những cái nhìn cuả họ . Cử chỉ cuả họ với nhau . Anh đoán rằng các bạn anh mời đến hôm nay . Họ nghi vợ chồng anh ăn nên làm ra . Có tiền mua căn biệt thự này vì vợ chồng anh đã dính líu vào các vụ phạm pháp như buôn bán chất trắng hay trồng cỏ ra tiền . Hoàng Trung rất buồn vì trong ánh mắt bạn bè và sự to nhỏ thầm thì quanh bưã tân gia khiến anh không được vui . Ai ngờ phiá các bà cũng thế .
Bây giờ Lệ Thanh kể cho chồng nghe . Anh cảm thấy thoải mái vì vợ anh đã gỡ hộ cái bực bội ngàn cân mà anh đã đeo từ chiều đến giờ . Hoàng Trung phục vợ hết sức .
Nhìn Lệ Thanh nằm trên giường thật khiêu gợi . Anh muốn yêu vợ đêm nay thật nồng nàn trong căn nhà lý tưởng .
Sau khi ở buồng tắm ra . Hoàng Trung không còn ý tưởng làm tình với Lệ Thanh nưã . Anh cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ . Mấy ly rượu hồi chiều làm Lệ Thanh ngây ngất .
Cô chờ đợi những nụ hôn cuả chồng , sự vuốt ve mang lại những cảm súc . Nhưng Hoàng Trung đã ngủ từ hồi nào .
Lệ Thanh trằn trọc khó giỗ giấc ngủ cho mình . Nhưng rồi cô cũng thiếp đi . Trong giấc mơ cô thấy chồng hôn mình say đắm . Hôn khắp cả thân thể cô . Từ đồi ngực xuống đến cả bên đùi . Lệ Thanh rướn người lên ôm chặt lấy chồng . Cô rúc đầu vào nách Hoàng Trung . Cô bấu chặt tay mình trên chiếc lưng trần cuả anh . Ôi thật đê mê , Hoàng Trung thật tuyệt vời . Sao đêm nay anh lạ thế nhỉ . Nồng nàn hơn mọi hôm . Cách hôn cũng khác mọi ngày .Lệ Thanh muốn hỏi chồng sao hôm nay lại thế này ? Có phải vì mấy ly rượu chiều nay không ? Cô trở mình lăn qua bên cạnh chồng . Định nói lời cám ơn anh . Hoàng Trung vẫn gáy đều . Chăn đắp lên tận ngực . Anh say ngủ . Anh chẳng hề làm tình với cô . Thoáng bâng khuâng . Uả sao lạ vậy ? Mình thèm khát yêu đương đến thế sao ??? Mình tưởng tượng ngay cả trong giấc mơ thoáng chốc hay sao ??? Sự khát khao cuả xác thịt đi vào tâm thức đến như vậy sao ??? Không . Không ! Lệ Thanh không hề nằm mơ . Cô đã ngủ đâu . Cô chỉ thiếp đi chút ít thôi . Những cảm giác đụng chạm giưã hai thân thể hãy còn . Môi hôn còn ướt đây mà . Cô vẫn cảm nhận được .
Ngồi dậy Lệ Thanh vào nhà bếp uống ly nước lạnh và trở về giường nằm . Cô thiếp đi cho đến sáng . Mở mắt ra Hoàng Trung đã rời nhà .
Mấy ngày sau gã họ Tần mang đến cho hai vợ chồng mấy tấm hình hôm chụp ăn tân gia .
Lệ Thanh giải thích cho hắn hiểu tại sao cô phải nói láo như vậy . Vì gần đây cộng đồng người Việt tại Vancouver . Nhất là các người Việt Nam sau năm 75 hay làm bậy .
- Ồ ! Không sao ! Không sao ! Ngộ hiểu mà . Ngộ biết tại sao cô Thanh nói như vậy chứ ! Ngô đâu có ngu .
Khi chià mấy bức hình ra . Hắn nói :
- Hầy ! Hình chụp hư hết trơn hết chọi . Cái người bạn cuả cô Thanh không biết chụp hình . Máy cuả ngộ mắc tiền . Chụp hình đẹp lắm mà . Sao lại có anh sáng bên cạnh cô Thanh nhiều quá khiến cái mặt ngộ không còn thấy gì nưã .
- Nè ! Nè ! Hoàng trung . Nị nhìn coi - Đứng bên cạnh cô Thanh , mà ngộ như vậy thì chết rồi còn gì ….

Lệ Thanh cười rũ rượi . Cô cũng không hiểu sao cái ánh sáng . Cái flash này từ đâu ra . Khiến tấm hình nhoè hết . Chả thấy mặt anh chàng họ Tần đứng bên cô . Hình như cái bóng một người nào đó đứng bên cô chứ không phải anh chàng Tầu này .

Từ ngày vào nhà mới . Lệ Thanh xin nghỉ vacation hai tuần để ở nhà dọn dẹp . Từng thùng đồ được gỡ ra . Sắp xếp theo thẩm mỹ cuả cô . Hoàng Trung vẫn đi làm .
Một mình trong căn nhà lớn . Chiều chiều gió biển thổi vào .Tiếng rít theo từng cơn gió, nghe rất lạnh người . Lệ Thanh cảm giác hình như trong nhà này có ai đó . Đôi lúc cô nghe tiếng chân người đi . Lệ Thanh tưởng chồng về đang bước xuống các bậc thang . Cô gọi réo lên :
- Hoàng Trung ! Anh về rồi hả ? Có phải anh không ?
Hoàn toàn im vắng . Không hiểu sao từ ngày dọn về căn nhà này Hoàng Trung luôn mệt mỏi . Lúc nào anh cũng chỉ muốn đi ngủ . Anh chả thiết tha gì với vợ nưã .
Con chim Hoàng Anh hót suốt ngày . Vợ chồng cô nuôi từ 5 năm qua . Tự nhiên lăn đùng ra chết . Sáng nào Lệ Thanh cũng thấy chim lồng lộn lên bay vù vù một mìnhchung quanh trong chiếc lồng con . Cảm tưởng như ai đang rượt bắt nó .

Sáng nay cô lái xe xuống đồi . Ở lưng chừng đồi có một căn nhà cuả một cặp vợ chồng người da trắng già . Lệ Thanh.......
( còn tiếp ...)

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

Sáng nay cô lái xe xuống đồi . Ở lưng chừng đồi có một căn nhà cuả một cặp vợ chồng người da trắng già . Lệ Thanh gõ cưả làm quen . Cô giới thiệu mình là hàng xóm cuả ông bà . Cô hỏi họ về tiểu sử căn nhà này .
Ông Smith cho cô hay . Họ đã sinh sống ở đây lâu năm . Họ là đời thứ hai được sinh ra và lớn lên ở đây . Căn nhà cuả vợ chồng cô mới toanh chưa hề có ai ở . Ông chỉ biết là có người Hong Kong giầu có tới mua đất và kiến trúc sư người Ý đến xây cất . Cô kể cho ông bà nghe cái cảm giác cuả cô hình như có ai trong nhà . Cô dấu biệt những màn ân ái , hôn hít cô trong mơ .
Ông Smith bảo : - Có lẽ tại nhà rộng quá . Phiá sau nhà lại hướng ra biển nên gió thổi vào nhiều khiến cô có cảm tưởng như thế .
Hoàng Trung ngày một thay đổi tính nết lầm lì với vợ .

Một hôm Hoàng Trung vắng nhà . Gã họ Tần có dịp ghé thăm Lệ Thanh . Bước lên những bực đá để vào nhà . Hắn có cảm giác như có một người nào đó phiá sau lưng , xô hắn té đập mặt xuống nền đá . Chân hắn hình như gẫy . Gã cố bò lết vào cưả , nhoài người để cố đứng lên . Bấm chuông gọi Lệ Thanh giúp hắn phôn gọi xe ambulance đưa đi nhà thương .
Hoàng Trung biết tin anh bạn Tầu bị bó bột cái chân vì đến nhà mình và bị té ở bực tam cấp trước cưả . Trong lúc mình vắng nhà . Hoàng Trung nhớ lại bức hình hôm ăn tân gia, tay anh chàng này để trên vai Lệ Thanh . Thảm nào mà khi ngủ Hoàng Trung bất chợt bắt gặp vợ nói lảm nhảm với ai đó . Anh cho là chúng nó ngoại tình với nhau .
Hoàng Trung muốn bắt tại trận đôi gian phu dâm phụ này . Nên sau khi Tần Diệp lành chân . Anh nói với vợ vì công tác sở . Anh phải đi Toronto hơn một tuần . Anh nhờ người bạn Tầu chở ra phi trường .
Bất thình lình anh trở về ngay đêm đó . Từ xa ngồi trong taxi anh thấy khu nhà cuả mình thật nhiều ánh sáng cuả đèn chớp chớp . Cảnh sát đến nhà ?? Chuyện gì vậy cà ??? Xuống xe Taxi – Hoàng Trung len vào đám người hiếu kỳ đứng vây quanh . Anh bước vào sân nhà . Người cảnh sát bước ra chận anh lại . Không cho vào . Hoàng Trung đang to tiếng đôi co với cảnh sát . Đây là nhà cuả anh .
Chuyện gì đã xảy ra cho vợ anh ? Nghe tiếng chồng Lệ Thanh mặt đầy nước mắt chạy đến bên Hoàng Trung . Ôm chặt lấy chồng oà khóc .
- Không sao ! Không sao ! Anh về rồi . Em bình tĩnh đừng sợ . Đừng sợ ….
Lệ Thanh vẫn sụt sịt khóc nghẹn ngào nấc trong cổ . Cô được đưa lên xe ambulance để đưa về Bệnh Viện . Hoàng Trung được người trưởng toán Cảnh Sát cho hay : “ Nhà anh có cướp đến và vợ anh đã giết được tên cướp rồi . Nó đang nằm dưới sân đây “.
Miệng vưà nói chuyện với Hoàng Trung . Chân ông ta vưà bước đi đưa Hoàng Trung đến ngay bên cạnh cái xác đang nằm sóng soài dưới nền đá ngoài cái ban công ngó ra từ phòng làm việc cuả Lệ Thanh .
Đó là một gã da đen to lớn , nặng cỡ hơn hai trăm pound . Mặt hãy còn bịt khăn đen kín ..
Tiếng người Cảnh Sát đều đều bên tai . Sau khi nói chuyện với bà nhà . Chúng tôi được biết :
- Khi nghe thấy tiếng động trong phòng . Vợ ông tỉnh dậy . Thấy gã này trong phòng ngủ cuả mình . Hốt hoảng bà ta la hét cầu cứu và bỏ chạy . Nó rượt theo từ phòng này chạy sang phòng khác . Đến khi bà vợ ông chạy vào ngay phòng làm việc cuả bà ta . Miệng nói đến đây . Người Cảnh Sát ngước mắt nhìn lên trên ban công chỉ tay vào căn phòng tối om đầy những bức tượng cuả Lệ Thanh .( Lệ Thanh là một điêu Khắc gia nổi tiếng cuả xứ sở Lá Phong này ). Nó rượt theo túm được bà vợ ông . Nó xé tung chiếc áo ngủ và muốn hãm hiếp bà , thì bị quăng từ cái phòng đó qua cái sân ban công rồi rơi ngay xuống đây . Ông ta cúi xuống nhìn cái xác to lớn dưới chân mình .....

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

Một cuộc săn đuổi tình cảm .....( hay ... Căn nhà Ma bên bờ biển ) tiếp theo .....

tác giả thành thật xin lỗi các Cụ Học Sinh . Bấy lâu nay Em mải đi dong chơi Ta Bà Tứ Xứ ..... Em không có rảnh để vào post tiếp cho các Cụ đọc chuyện Ma . Nay xin tiếp tục cho đăng . Trân trọng cáo lỗi .

......Khi phỏng vấn bà nhà , thì bà cho biết bà chỉ vùng vẫy để thoát khỏi tay nó thôi , chứ bà không hề đụng vào người nó . Chuyên viên đặc biệt cuả sở Cảnh Sát cũng khẳng định rằng , một người phụ nữ Á Đông bé nhỏ không sao có thể quăng được hắn xuống đây . Như người ta quăng một gói hàng bé trong tay . Theo lời khai cuả bà nhà . Thì bà bảo :
- Ma làm ! Một con ma đàn ông trong nhà này đã bảo vệ bà .
Hoàng Trung la lên trong thảng thốt : - Ma làm ! Ma à …Ma.
- Vâng . Thưa ông bà nhà bảo là Ma , chúng tôi cũng đã lục soát toàn bộ căn nhà không thấy một người nào ngoài vợ ông .Thưa ông lúc ấy ông ở đâu ???
Hoàng Trung móc trong túi áo jacket ra một tập vé máy bay .
- Tôi có việc phải đi Toronto gấp . Dự định ở lại vài ngày . Nhưng tự nhiên sốt ruột quá . Sau khi họp xong tôi bay về ngay . Nếu vợ tôi không chạy ra nhận diện tôi , thì mấy ông cảnh sát bảo vệ cũng nhất quyết không cho tôi vượt qua những băng vàng căng ngang .
- Vâng vâng … Mong ông thông cảm . Không một ai được bước vào hiện trường . Khi án mạng mới xảy ra .
- Vâng tôi hiểu . Tiếng Hoàng Trung đáp lại . Nhưng đây là nhà tôi , và tôi nóng ruột muốn biết chuyện gì đã xảy ra cho vợ tôi ??
- Vâng vâng …. Ông hoàn toàn có lý do chính đáng để gặp bà nhà . Bây giờ để chúng tôi làm việc và ông nên đến bệnh viện chăm sóc bà .
Họ bắt tay nhau . Hoàng Trung vào gara lấy xe , lái xe vào bệnh viện Thành Phố để thăm vợ . Trên đường đi anh cứ thắc mắc . Không làm sao hiểu được . Thời buổi văn minh này mà còn có Ma sao ??? Có Ma trong nhà anh ???

Ngày hôm sau rời bệnh viện . Lệ Thanh phôn gọi Suzan cô bạn Hoạ sĩ người Trung Hoa , hẹn đi ăn trưa cùng nhau dưới phố – Lệ Thanh kể hết cho Suzan nghe câu chuyện trong những giấc ngủ đến với mình , ngay cả những cử chỉ ân ái , hôn hít cuả người trong mơ . Sau cùng là chuyện thằng ăn cướp da đen vào nhà tấn công và định hãm hiếp cô . Cô kết luận cùng Suzan là có thật , chứ không phải là cô mộng mị vớ vẩn . Và bây giờ cô sợ . Rất sợ phải ở một mình trong căn nhà đẹp mà quá rộng này . Cô hỏi Suzan bây giờ phải làm sao ? Suzan sau khi nghe bạn tâm tình , Suzan đề nghị với Lệ Thanh để Suzan liên lạc với một cặp vợ chồng Bác Sĩ Wolfe người da trắng ở Arizona – nghe nói hay lắm .
Suzan giải thích thêm : Họ là một cặp bác sĩ tâm lý học - họ tin về linh hồn người chết . Đặc biệt bà vợ có thể liên lạc được với người ở bên kia thế giới . Để Suzan phôn mời họ qua Vancouver một chuyến giúp Thanh .
Ba ngày sau . Suzan đưa ông Brian và bà Mary Wolfe đến nhà Lệ Thanh . Hoàng Trung cũng ở nhà để tiếp họ . Không phải vì anh lịch sự mà vì anh ta tò mò , coi họ nói những gì , và họ bắt ma ra sao ???
Vưà vào nhà thì Suzan nói ngay :
- Lệ Thanh thật là may mắn . Ông bà Wolfe đang đi thăm một thân chủ bên Seattle . Do đó nghe Suzan kể chuyện cuả bạn . Ông bà vui lòng sang bên Vancouver ngay .
Bà Mary nói với Lệ Thanh và Hoàng Trung cho phép được đi tham quan khắp ngôi nhà . Cặp vợ chồng này vui vẻ chià tay mời bà đi trước . Một đám lục tục đi sau theo bà qua từng căn phòng . Từ phòng khách dưới nhà đến phòng ngủ trên lầu . Phòng làm việc cuả Hoàng Trung đến phòng dư cho khách . Khi xuống đến phòng điêu khắc , làm việc cuả Lệ Thanh . Phòng này cưả kính to mở ra đón chào nguyên một bầu trời và biển cả . Cảnh trí thật tuyệt vời . Do đó Lệ Thanh dành riêng cho mình là nơi làm việc . Nơi đây con chim Hoàng Anh vợ chồng nuôi 5 năm cũng đã chết .
Không phải chờ đợi lâu . Bước vào gian phòng này chưa đầy 5 phút . Bà Mary nói ngay
- Phòng này . Phòng này có nhiều năng lượng siêu hình. Linh hồn đã ở tại đây .
Nghe Mary nói thế . Hoàng Trung đưa mắt nhìn vợ . Cả hai đều đồng ý ngầm tự hiểu . Vâng đúng thế . Vì nơi đây thằng da đen đã bị quăng ngang ban công ra ngoài cưả kính để rơi xuống sân đá dưới nhà .
Mọi người lại theo đuôi Mary đi xuống nhà . Từ nhà bếp , phòng ăn rộng lớn . Qua cánh cưả kính lớn . Họ đi xuống mấy bậc đá để ra một khoảng sân thật rộng ,trồng nhiều loại hoa đẹp và hiếm . Nơi đây đã tiếp bạn bè hôm tân gia , nối tiếp là chiếc cầu gỗ để đến những gềnh đá nằm sát biển . Mary dừng lại , mắt nhắm đưa hai tay lên trời cầu khấn điều gì đó . Một giây sau bà ta mở mắt và nói với Lệ Thanh :
- Ngày trước nơi đây đã xẩy ra vụ hoả hoạn lớn . Tại đất này có một oan hồn không thể siêu thoát . Ông ta ấm ức một điều gì đó . Bây giờ chỉ có một cách hỏi ông ta muốn gì . Và ta có thể giúp gì . Để ông ấy siêu thoát .
Lệ Thanh năn nỉ Mary giúp dùm . Nhưng bà Mary nói :
- Tôi làm được những gì , tôi sẵn lòng làm để giúp đỡ bà . Nhưng trong trường hợp này thì chỉ có bà , duy nhất là bà có thể làm được . Vì linh hồn này theo đuổi bà . Ông ấy yêu bà . Ông ta muốn đem bà theo ông ấy . Bà hỏi xem ông ấy tên gì ? Và muốn gì ở bà ? Nghe Mary nói Lệ Thanh lạnh cả người . Gai ốc nổi khắp hai cánh tay . Hoàng Trung bây giờ yên lặng cúi đầu suy nghĩ .
Sau khi vợ chồng ông bà Wolfe rời khỏi . Hoàng Trung rủ Lệ Thanh và Suzan xuống nhà ông bà Smith để hỏi thăm về khu đất này .
Một lần nưã ông Smith nhắc lại . Căn biệt thự lộng lẫy cuả vợ chồng Trung chưa hề ai đến ở . Căn nhà mới tinh - Vợ chồng Trung là người đầu tiên đến .
Suzan khéo léo hơn . Cô hỏi ông có những tấm hình ngày xưa khi ông còn trẻ không ?
Bà Smith nhanh nhẩu khuân ra ngay một quyển album to , cũ kỹ cho hai cô xem

Gần cuối quyển hình Suzan và Lệ Thanh nhìn thấy một tấm hình khổ to và nhiều người ăn mặc có vẻ qúy phái cổ điển . Cả đàn ông và đàn bà . Hình đã ố , phai màu . ....còn tiếp ....

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

Gần cuối quyển hình Suzan và Lệ Thanh nhìn thấy một tấm hình khổ to và nhiều người ăn mặc có vẻ qúy phái cổ điển . Cả đàn ông và đàn bà . Hình đã ố , phai màu . Những khuôn mặt nhoè đi khó nhận diện . Suzan hỏi bà Smith :
- Thưa bà , chắc đây là tấm hình đại gia đình cuả bà năm xưa ???
- Ồ ! Không phải đâu . Trong hình đó có ông nhà tôi thôi , lúc ấy ông ta chỉ là cậu thanh niên trẻ chụp với gia đình người bạn . Ngày đám cưới cuả ông anh cả người bạn - ông lớn nhất , còn người em út thì là bạn với ông nhà tôi . Hai người thân nhau lắm .
Ngồi uống trà với Hoàng Trung – tuy xa xa , nhưng ông cũng nghe được mấy người đàn bà nói chuyện trong khi họ đang dán mắt xuống quyển album cũ cuả ông .
- Thằng John í à ?? Có phải bà đang nói với mấy cô về thằng bạn nối khố cuả tôi không ? Ông Smith hướng về vợ hỏi như thế .
Suzan hỏi mượn bà Smith chiếc kính lúp . Để xem ngày xưa ông Smith trẻ đẹp như thế nào ? Qua chiếc kính lúp Suzan và Lệ Thanh có thể nhìn rõ từng người . Bà Smith cũng cúi xuống nhìn ké và giới thiệu từng nhân vật trong hình cho hai cô nghe .
Lệ Thanh hỏi bà đâu ? Bà đã quen với ông Smith chưa ?? Bà Smith chưa kịp trả lời . Ông Smith nói ngay :
- Có phải lúc đó Hellen đang ở trong nhà bếp với Ellenor không ?
Bà Smith rất xúc động khi nghe chồng gọi tên tục cuả mình - cái tên thời con gái cuả bà . Cô Hellen .
Chiếc kính lúp được soi đi soi lại từng khuôn mặt . Cuối cùng dừng lại ở người con trai trẻ tuổi và đẹp trai nhất bọn . Lệ Thanh cấu tay Suzan và gật gật cái đầu ra hiệu cho bạn .
Suzan hỏi bà Smith . Người nào đây bà ?
- À ! Đây là John . Bạn thân nhất cuả ông nhà tôi đấy . Họ là cặp bài trùng thuả nhỏ -
John và Ellenor bồ với nhau . Còn tôi và ông già này cặp với nhau . Tay chỉ về phiá ông Smith . Bà cười bằng đuôi mắt .
Tiếng Suzan tiếp :
- Thế ông John có lấy cô Ellenor như ông với bà ?? Họ có ở gần đây không ? Ông bà vẫn liên lạc với bạn cũ chứ ???
Bà Smith thở dài – Thôi buồn quá . Tôi không nói được đâu . Để ông già Smith – ông ấy có can đảm kể cho hai cô nghe chuyện tình cuả họ . Quay sang chồng – bà bảo :
- Ông kể đi ông Smith . Bạn nối khố cuả ông đấy . Cho hai cô gái trẻ này nghe chuyện tình đầy nước mắt cuả bạn ông .
Trái với điều mong ước cuả mọi người chờ đợi . Smith bảo :
- Chuyện xưa rồi – Thôi để nó ngủ yên với thời gian . Bới lên làm gì . Tìm gì ở đống tro tàn ấy . Nó đã cháy tan theo căn nhà ấy rồi .
Hoàng Trung buột miệng : Cháy . Nhà cháy sao ? Nhà nào cháy ?
Ông Smith nói : Căn nhà ngày xưa ở trên khu đất cuả cậu đấy . Rồi ông kể cho mọi người nghe câu chuyện hơn sáu chục năm qua . Mọi người im lặng lắng nghe . Suzan ôm quyển Album trong lòng . Lệ Thanh ngồi nép sát vào bạn . Bà Smith đã bỏ ra vườn , không muốn nghe .
Nghe xong chuyện cuả ông Smith . Hoàng Trung thuật lại câu chuyện cuả gia đình mình , và những điều ông bà Wolfe đã nói . Ông Smith ngồi thừ người trên chiếc ghế . Đầu óc trở về những năm xưa khi ông và John còn trai trẻ , và chuyện tình cuả John . Một lúc rất lâu ông mới nói :
- Thôi được rồi . Ngày mai tôi sẽ dẫn hai vợ chồng cậu đến thăm Ellenor . Để chính cô ta kể thì tốt hơn . Trung hỏi nhà bà ấy có xa không . Thì ông Smith cho biết gần đây thôi . Vài quãng đường thì đến . Trung tâm dưỡng lão đó mà .

Ellenor đã trên bẩy mươi tuổi . Nhưng trông bà thật đẹp lão . Khuôn mặt hiền hậu . Đầu tóc bạc phơ . Da dẻ vẫn hồng hào tươi sáng . Ông Smith sau khi thăm hỏi sức khoẻ người bạn , Ông giới thiệu vợ chồng Hoàng Trung với bà , và nói :
- Căn nhà cặp vợ chồng này mới mua , được xây trên đất cũ cuả nhà John . Họ mới dọn vào ở , bà Lệ Thanh nói gặp John nhiều lần . Anh ta có những hành động …. Smith ngần ngừ không nói hết câu . Thôi thôi tôi để hai bà nói chuyện riêng tư với nhau cho tiện hơn . Khó nói quá . Nhưng mong Ellenor giúp họ .
Không cần nghe thêm gì , không cần hỏi phải trái . Ellenor hét tướng lên :
- Không không . Tôi không muốn nhắc đến chuyện ấy nưã . Đủ rồi . Tôi đau khổ và sống trong dằn vặt suốt mấy chục năm qua . Hãy để tôi yên . Mấy người đi đi . ….
Ông Smith lấy mắt rủ Hoàng Trung đi ra ngoài . Để Lệ Thanh một mình ở lại với Ellenor Khi chỉ còn hai người phụ nữ - Một già một trẻ - sau mấy phút im lặng . Không khí thật nặng nề . Lệ Thanh chảy hai hàng nước mắt nhìn Ellenor , và cô từ từ kể cho bà nghe tất cả những diễn biến đã sảy ra cho cô . Gần đây nhất là giấc mơ quái dị cô thấy một người đàn ông đưa cô một ly champagne và hình như ông ta muốn nài ép cô phải uống . Chuyện tên ăn cướp da đen bị quăng từ trên lầu cao xuống .
Lệ Thanh vưà nói vưà khóc :
- Tôi nghĩ ông ta yêu tôi , bảo vệ tôi vì tưởng tôi là bà . Bây giờ được ông bà Smith cho biết chính bà là người yêu cuả ông ấy . Tôi mong bà giúp tôi . Nếu tôi bán căn nhà này , và dọn đi . Thì một người nào đó sau tôi cũng sẽ bị cái cảnh Ma tương tự như tôi . Điều quan trọng nhất là làm sao cho linh hồn ông ấy siêu thoát . Cho ông ấy hiểu thế giới này không phải cuả ông ta . Ông ta vui lòng ra đi .
Ellenor sau những giờ phút dài nghe chuyện cuả Lệ Thanh . Bà bắt đầu kể chuyện tình cuả bà với người thanh niên con út cuả một gia đình quý phái , mang tên John .
Gia đình John không bằng lòng chấp nhận cho họ lấy nhau . Nên ngày đám cưới cuả người anh cả . John có ý nghĩ rủ Ellnor cùng uống thuốc tự tử để họ mãi có nhau . Ellenor đồng ý . John bỏ thuốc độc vào hai ly champagne . Một cho John , một cho Ellenor . Khi John uống xong , đến lượt mình thì Ellenor sợ hãi không chịu uống , bỏ chạy .
John chết một mình . Những năm sau này Ellenor thấy hối hận sao không cản ngăn ý nghĩ ngông cuồng và romantic cuả John . Thời gian vẫn trôi đi – qua mấy cuộc tình dang dở , không trọn vẹn . Và càng già Ellenor càng hối tiếc sao không uống cạn cùng John . Sao không chết cùng John . Cho đến bây giờ bà thấy bà vẫn nợ John một khối ân tình . Nhưng bà từ chối không ra khỏi viện Dưỡng Lão này . Như bà đã thầm nguyện như thế . Chết tại nơi đây .
Ellenor xin lỗi không giúp đỡ gì cho Lệ Thanh được .

Hoàng Trung bây giờ biết – và đã tin . Nên đâm ra lo sợ cho vợ mình . Anh sợ một ngày nào đó khi đi làm về . Lệ Thanh đã uống thuốc tự tử . Hình ảnh đó bắt đầu ám ảnh anh . .....
còn tiếp ....
Image

KhanhVan
Posts: 800
Joined: Sat Dec 11, 2004 6:11 am

Post by KhanhVan »

Hoàng Trung bây giờ biết – và đã tin . Nên đâm ra lo sợ cho vợ mình . Anh sợ một ngày nào đó khi đi làm về . Lệ Thanh đã uống thuốc tự tử . Hình ảnh đó bắt đầu ám ảnh anh .

Một tuần lễ sau thì ông Smith lái xe đưa Ellenor đến thăm vợ chồng Hoàng Trung .
Bà Ellenor ngỏ ý muốn ở lại chơi trong căn nhà cuả hai vợ chồng Trung xem ra thế nào .
Vợ chồng Trung vui vẻ chấp nhận ngay . Mời bà ở lại .
Trong lúc Lệ Thanh làm việc trong phòng điêu khắc . Bà Ellenor ngồi với cô . Bà thích ngồi trên chiếc ghế dưạ lưng , ngó mông lung ra ngoải biển cả .
Khi Lệ Thanh xuống nhà bếp sưả soạn cho bưã cơm chiều . Bà Ellenor cũng xuống theo , nhưng khi cô nấu nướng thì một mình bà lững thững đi xuống sân , bước chầm chậm trên chiếc cầu gỗ đưa ra gềnh đá . Lệ Thanh thỉnh thoảng ngó qua khung cưả nhà bếp để xem bà đâu . Đang làm gì . Cô thấy bà ngồi trên ghềnh đá , mắt nhìn ra biển . Hình ảnh đơn độc cuả bà trong một buổi chiều mây xuống thấp , hình như trời muốn mưa . Trông thật buồn , và cô đơn .
Sau bưã cơm tối với gia đình Hoàng Trung .
Lệ Thanh mời bà lên phòng ngủ dành riêng cho khách . Bà từ chối . Xin muốn được ngả lưng trong phòng điêu khắc cuả cô . Phòng mà theo cô và bà Wolfe là nơi có rất nhiều sức mạnh huyền bí .
Hoàng Trung áy náy vì nơi đây không có kê giường ngủ . Bà Ellenor cho rằng bà có thể nằm ngả lưng trên chiếc ghế tràng kỷ dài . Chỉ cần thêm tấm mền và chăn ấm cho bà thôi .
Hoàng Trung phụ vợ mang thêm chăn mền kê cho bà được êm lưng . Mang gối xuống cho bà gối đầu và gác chân . Anh kê chiếc bàn cà phê bên cạnh , không quên dặn Lệ Thanh để sẵn cho bà một ly nước lọc để đêm tối bà cần là có ngay .
Đèn lên xuống cầu thang anh bật sáng . Để phòng xa bà có cần vào nhà vệ sinh . Nhưng bà yêu cầu tắt hết . Bà bảo bà không cần . Căn phòng chìm vào bóng tối . Chỉ có ánh sáng trăng chiếu xuống mặt biển thoang thoáng như giải luạ ngà bay phất phơ lúc mờ mờ sáng , lúc chìm hẳn trong đêm tối sâu đen . Vợ chồng Hoàng Trung hơi ái ngại cho bà . Nhưng bà Ellenor muốn thế , thì biết sao . Họ đành chiều theo ý cuả bà .

Nưả đêm - Tiếng mưa , tiếng sấm chớp ầm ầm đánh thức Lệ Thanh dậy . Cô nằm im , nghe tiếng gió thổi từ biển vào . Gió rít nghe rợn da người . Âm thanh những giọt mưa nặng hạt theo gió quất phần phật vào cưả kính . Cô sực nhớ đến bà Ellenor nằm một mình trong phòng làm việc cuả mình . Cô sợ bà bị lạnh . Cô nhỏm dậy , đi nhẹ xuống nhà . Hoàng Trung vẫn ngủ say .

Cánh cưả phòng điêu khắc không đóng . Lệ Thanh ngỡ ngàng hoàng hốt . Trong phòng tối om . Nhưng ở giưã phòng , lửng lơ trong không gian là một ánh sáng lạ - quay cuồng xoáy tít . Càng lúc càng sáng và lớn dần . Cô đưa hai tay ôm lấy ngực mình . Thụt lùi và ngồi tụt hẳn xuống bậc cầu thang . Tuy rất sợ hãi nhưng cô cũng cố dương mắt nhìn xem đó là cái gì . Nhìn chăm chú cô thấy rõ . Đó là một người đàn ông đang ôm nhẩy với một người đàn bà . Cô đăm đăm cố gắng nhìn rõ mặt người đàn ông thì thấy đúng là người cô hay gặp trong giấc ngủ , còn người phụ nữ kia cô … hoảng kinh đưa tay bịt lấy miệng mình – sao lại giống như cô - ??? Lệ Thanh trợn tròn mắt trong kinh ngạc . Rồi cô lại nhìn lại . Ồ ! không phải cô . Ai đó . Trông rất giống cô . Rất giống Lệ Thanh . Nhưng người con gái này đẹp hơn , và tóc cô ta màu vàng óng ả thà trôi trên vai . À , hình như là bà Ellnor . Phải rồi bà Ellenor lúc còn trẻ .
Lệ Thanh đã lấy lại bình tĩnh . Cô lết từ từ xuống bậc thang cuối cùng dẫn xuống dưới nhà . Chăm chú nhìn ánh sáng lạ . Quay tít trên cao giưã phòng . Họ đang nhẩy đầm với nhau . Hai linh hồn đang quấn quit với nhau . Ánh sáng bùng lên rồi tắt ngấm .

Như sực tỉnh - Lệ Thanh vụt đứng dậy . Bước vào phòng điêu khắc – nơi bà Ellenor nằm nghỉ . Cô chỉ muốn xuống đắp thêm chăn cho bà , sợ bà bị lạnh . Ngoài trời đang giông bão . Thấy bà vẫn im ngủ - Cô yên tâm nhẹ chân rút lui lên lầu ngủ lại .

Sáng hôm sau . Lệ Thanh và Hoàng Trung sưả soạn bưã điểm tâm cho bà khách qúi .
Hoàng Trung bảo giữ im lặng tuyệt đối cho bà nghỉ thêm . Già cả nên cần tịnh dưỡng .
Đã 10 giờ sáng vẫn chưa thấy bà dậy . Ngoài sân mặt trời đã chiếu sáng . Nắng ấm đã lên
Lệ Thanh rón rén vào đánh thức bà dậy . Cô lay goị mãi . Bà cũng chả cục cưạ gì . …
Cô chạy bay vào nhà bếp gọi toáng chồng lên . Hoàng Trung bình tĩnh hơn vào cầm tay bà bắt mạch . Bà đã chết tự bao giờ .
Họ phôn gọi ông bà Smith . Khi ông bà Smith đến . Ông Smith gọi phôn cho Bác Sĩ Gia đình cuả bà Ellenor báo tin . Rồi ông gọi cho viện dưỡng lão nơi bà ở cho họ hay sự ra đi cuả bà .
Ngồi ở phòng khách nhà Hoàng Trung . Ông Smith nói với vợ chồng anh . Có lẽ bà Ellenor biết trước giờ cuả bà sẽ đi . Nên bà muốn được đưa đến đây để ra đi cùng John - Người tình năm xưa đã hưá hẹn cùng nhau sống chết ….

Sau cái chết cuả bà Ellenor – Căn nhà cuả vợ chồng Hoàng Trung không còn thấy ma nưã . Lệ Thanh và Hoàng Trung sống thật đầm ấm . Họ hy vọng sang năm có một em bé chào đời . Thỉnh thoảng người bà con bắn súng cà nông tám ngày không đến – Anh Tầu Tần Diệp vẫn ghé chơi . Tối tối ánh đèn vàng ấm cúng trong nhà được bật sáng . Có những buổi chiều hoàng hôn xuống thấp . Ánh nắng trên mặt biển trông thật đẹp . Một nong lưả vàng rực sáng từ chân trời xa . Lệ Thanh ngồi bệt xuống chiếc cầu gỗ thả đôi chân đong đưa trên mặt biển . Hình ảnh John trong những giấc ngủ không còn nưã . Bóng ma John không còn xuất hiện trong nhà . Một cuộc săn đuổi tình cảm cuả John trong sáu mươi năm đã chấm dứt . John đã gặp lại được Ellenor . Họ có nhau từ đây . An bình và hạnh phúc trả lại cho Lệ Thanh và Hoàng Trung .


Tháng 11 / 2006 . Vancouver .
V . T .







Post Reply