Quán Bên Đường

Thơ non, thơ già, thơ ghẹo, thơ thẩn, thơ thơ. Xin đọc và ôm bụng cười, hay bứt tóc gãi tai tìm nàng ... thơ...

Moderators: CNN, khieulong

Post Reply
User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Ta lính miền Nam

Post by phu_de »

.

Ta lính miền Nam
Trần Hoài Thư


Ta trở về, giáp mặt chiến tranh
Đồi cháy lửa mặt trời nhuộm đỏ
Thau rượu đế mừng ta thằng lính sữa
Dzô ông thầy! hữu sự có thằng em!

Trung đội ta về, hai mươi mấy thằng con
Một lũ thanh niên sinh thời ly loạn
Đứa gốc người Kinh, đứa Nùng, đứa Thượng
Đứa độc thân, đứa con vợ đề đùm
Đứa gốc nhảy dù, đứa tội đào binh
Đứa ăn chay trường, đứa thèm thịt chó
Ta ra trường, núi sông nghiêng ngửa
Tập chửi thề, gái, rượu, xung phong!

Hành trang ta là lựu đạn dao găm
Thêm tuổi trẻ ta già như quả đất
Thêm một trái tim ngự đầy Chúa Phật
Thêm một cõi lòng tràn ngập quê hương
Khi đánh nhau, thắng bại, lẽ thường
Chỉ mong đàn con bình an vô sự
Chỉ mong trở về gặp nhau đụng rượu
Lỡ chết rồi, hồn cũng thoát thành men


Ta cần gì giáp sắt che thân
Gánh gì đồ chiến tranh cho nặng
Trên đầu ta mũ rừng nhẹ hẩng
Trong túi ta một gói thuốc chuồn
Bắt tù binh mời điếu thuốc thơm
Để thấy miền Nam lính hiền ghê gớm

Mấy năm trời giày da bẹt gót
Ngày lãnh lương về chợ dưỡng quân
Cám ơn những nàng má phấn môi son
Yêu ta vội vàng trước khi tiếp Mỹ
Con gái tiểu thư mơ toàn hoàng tử
Còn ai chia dùm con rận hành quân


Ta lính miền Nam hề, gốc nho phong
Không chiến tranh cũng thành đốc tờ đốc tiếc
Thời thế đẩy đưa ta làm lính chiến
Mang nỗi buồn như rừng lá khai quang
Ta đứng giữa trời bốn phía rưng rưng
Em gái mười lăm đi làm đĩ Mỹ
Thằng nhỏ mười ba học đòi sát ngụy
Ma quỉ phương ngoài học xẻ Trường Sơn
Đất nước ta, cường quốc bán buôn
Hậu phương ăn chơi biểu tình đảo chánh
Lúc đồng đội ta sống lên chết xuống
Một đám ở nhà nhảy nhót thâu đêm
Lãnh chúa ta thì ăn trước ngồi trên
Hùng hổ lắm nhưng mạt hèn cũng lắm...


Khóa của ta
Trên mấy trăm thằng tình nguyện
Đi Nhảy dù, Thủy Bộ, Thám báo “ác ôn”
Đứng đợi cả ngày để bốc lá thăm
Toàn thứ dữ mà vui như chợ Tết
Có đứa mang bằng kỹ sư về nước
Chọn Cọp Ba Đầu Rằn làm lính tiền phong


Ta lính miền Nam hề, vận nước ngửa nghiêng
Ta cũng lênh đênh cùng cơn mạt kiếp
Ta trèo lên cây hỏi rừng có biết
Có một nơi nào hơn ở Việt Nam ?
Có người lính nào bi tráng hơn lính miền Nam ?



Image

User avatar
khieulong
Posts: 6757
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image Rừng tâm sự 5 năm lính


1
năm năm lính chiến là bao
đã coi thiên hạ nhằm vào đâu đâu
cũng may ở lính không lâu
nếu không trời đất , nó thâu hết rồi
2
hành quân bốn tháng lại về
thăm thành phố cũ bộn bề người qua
ở đâu tôi gặp người ta
ở đó tôi tưởng như là gặp em
3
dứt xị thứ nhất rồi em
cho qua xị nữa uống mềm môi chơi
tật qua không nhậu thì thôi
nhậu bò-cá-lóc lại đòi tòm tem
4
bạn khoe đánh giặc tơi bời
ít ra cũng dứt mươi mười thằng điên
còn tôi lính mới năm niên
mà tôi đã hạ vạn thiên tình người
5
hôm trước nhậu quắc cần câu
về ngang trại mộc khóc lau quan tài
hôm sau đụng trận Ðồng Xoài
bạn tôi chết trẻ mới ngoài hai mươi
6
đặt mắt vào lỗ châu mai
khúc ca sinh tử chẻ hai miếng mồi
hồng tâm hiện đỉnh đầu ruồi
ngón tay nhạc sĩ có mùi sát nhơn
7
cái ngủ mày ngủ cho say
bóng con chim ục nó bay ngút ngàn
những người sinh bắc tử nam
vết da oán hận vết xâm tay mình
8
giọt máu trên ngọn cỏ mềm
của ai không biết nằm im như tờ
đằng xa sau lớp bụi mờ
mới nhìn tôi tưởng con cờ thí thân
9
toán tôi vừa tới bìa rừng
đã nghe đạn nổ muốn bưng cái đầu
rạp mình xuống đất nâu nâu
mặt tôi chạm nắm cỏ khâu xanh rì
10
ừ thì chú cũng như tôi
cũng khiêng sông núi trên đôi vai mình
mong cho đất nước thanh bình
chớ ai mong cảnh chiến tranh bao giờ
11
ừ thì anh cũng như em
cũng đem tổ quốc treo trên ngọn cờ
buồn buồn bày đặt làm thơ
vui vui thì lấy súng phơ một tràng
12
lính tôi hồi trước ngang tàng
bây giờ lễ phép đàng hoàng đáng yêu
tôi ngoan như tiếng sáo diều
lại hiền như khói lam chiều bay lên


Phan Ni Tấn
Last edited by khieulong on Wed Jul 03, 2013 6:13 am, edited 2 times in total.

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

.

Đoạn Đường Núi Sọ
Sáng tác: Hà Thúc Sinh

Đoạn đường núi sọ, thế chiến quốc xuân thu,
Anh nghe lệnh truyền buông súng trước kẻ thù.
Đoạn đường núi sọ, bao mái ấm tan hoang,
Thương con thù chồng dao cắt trong lòng em.

Đường cha ông biết khóc cơn đầu tiên,
Đời anh em mấp mé cơn loạn điên,
Đời tan danh, đời quên tên,
Ngựa hồng đau buốt ngày lết qua lộ Thiên.

Đoạn đường núi sọ hoang vu phía tương lai,
Mơ xa mộng gần bỗng hóa ra huyền thoại,
Đoạn đường núi sọ trên xứ lúa năm xưa,
Em thơ mẹ già đem bát cơm vào mợ

Đoạn đường núi sọ, cơn suy thoái quê hương,
Khuôn viên nhà trường cũng biến ra trại tù.
Đoạn đường núi sọ mưa lất phất mưa bay,
Trên vuông cờ người no máu xương ngủ saỵ

Đường gai xưa Chúa bước cho mộng sâụ
Đời thênh thang những lối đi tình yêu
Việt nam tôi, người dân tôi,
Vì đâu đi mãi về phía núi sọ thôi ?!

Đoạn đường núi sọ, thế giới bỗng xa xôi,
Như quên thật rồi đất nước tôi đời đờị
Đoạn đường núi sọ ôi khi mất quê hương,
Chung thân vị mật đắng nhất trên trần gian.

[ram]http://www.canhthep.com/modules/Forum/f ... uiso-1.wma[/ram]
Đoạn Đường Núi Sọ

.

User avatar
khieulong
Posts: 6757
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image Uống rựơu đêm chiến hào

ngồi chiến hào sâu nhìn trăng xanh
mịt mù pháo giặc nổ vòng quanh
tử sinh canh bạc đang gầy cuộc
chẵn lẻ được thua, thế cũng đành

nón sắt che đầu cho vững bụng
men cay vài ngụm nhắp đỡ buồn
gắng đóng cho oai tuồng anh dũng
vèo cánh chim qua nỗi mất còn

vài nắp bi đông cho đỏ mặt
xá gì lẻ tẻ chuyện loanh quanh
cồm cộm thịt da vài mảnh sắt
giáp dầy tên đạn vẫn mong manh

xơ xác tóc mai còn xạm khói
mắt xanh chợt mỏi giấc công hầu
bão cát bạt ngàn vang tiếng gọi
bước nào phiêu bạt nẻo xưa sau

vài năm lính trận dăm thằng bạn
xuôi ngược chia nhau vài áng mây
gặp nhau rượu đổ như mưa hạn
rót mãi chưa đầy cơn tỉnh say

ngất ngưởng cười nhau đời nắng dãi
rung đùi chuyện vãn vẫn mênh mông
sầu mây còn cuộn ngoài quan ải
còn lâu yên ngựa mới thong dong

kẽm gai thoảng giọng chim lạc loài
ngứa miệng trầm trầm điệu hót chơi
hư huyền tưởng gót chân xa lại
bay vần thơ lạc đến khôn nguôi


Nguyễn Mạnh Trinh
Last edited by khieulong on Wed Jul 03, 2013 6:14 am, edited 3 times in total.

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

..
Thảm Thiết Quá, Những Hồn Ma Đói Lạnh
Mường Giang


thương nhớ tất cả
đồng bào đồng đội
và bạn bè Phan Thiết đã chết thảm
trong cuộc chiến vừa qua

ngồi trên mộ, khóc người trong cõi chết
lại khóc mình số kiếp quá bi thương
giận, sao xưa không gục giữa sa trường
như đồng đội được muôn người tưởng tiếc

giờ sống đây mà hồn lìa khỏi xác
như cây khô hiu hắt đứng bên đường
xin xỏ đời chút cơm áo tình thương
rồi vuốt mặt mừng sống lâu chịu nhục

xót bè bạn, chỉ vì người, vì nước
nên oan khiên chết giữa tuổi mộng mơ
đứa mất tích, thì hồn phách vật vờ
thằng tử trận cũng mồ xiêu lạc nấm

tháng tư đen, máu xương càng thêm đẩm
rợ Hồ vào, xây tù ngục, pháp trường
gây kinh hoàng, gieo tang tóc thê lương
khiến trời đất cũng bôn đào, lánh nạn

lính ở lại, lãnh đòn thù, quốc hận
cùng dân đen, chết rục rã xương khô
xưa lót đường, để ai dựng cơ đồ
nay thân xác, bón rừng xanh thêm lá

nhưng quá khứ rồi cũng chìm tất cả
nay ai còn, nhắc nhớ để làm chi ?
đồng đôi ư, lính cũng chẳng là gì
chỉ nấm đất bên đường đầy cỏ dại

mai, nếu có cuộc đổi đời trở lại
cho tôi xin được đăng báo, phân ưu
đồng đội xưa, đã chết trận, chết tù
thảm thiết quá, những hồn ma đói lạnh

nơi quán khách, bên ngọn đèn cô quạnh
ta với hình, sóng sánh chuyện mười phương
rồi bâng quơ nhớ' tới chuyện sân trường
nhớ màu áo, em yêu trong lớp học

tìm trên vách, tên bạn bè sống sót
moi giữa tim, dư ảnh kẻ thân sơ
loay hoay nhớ, những bằng hửu vật vờ
xác đã mất, nhưng hồn còn lẩn quẩn

kéo tất cả quây quần nơi quán vắng
giữa miên trường, đêm quốc hân hờn căm
bao chục năm, ta nhốt cuộc phong trần
cũng thả hết, để hồn thơ mở hội

hỡi Phan Thiết, đang đổi đời trôi nổi
hỡi em yêu, trong cổ mộ quê nhà
nhắc giùm ta, kỹ niệm sắp phôi pha
đê" tiếp nối xót đau ngoài muôn đặm

ta sẽ giữ mối tình thơ nồng thắm
của trường xưa theo phím nhạc trơ vơ
ta sẽ cười vui trong lúc mỏi chờ
khi quán vắng qua đêm, buồn cô quạnh

Xóm Cồn
4-2005
MG

User avatar
khieulong
Posts: 6757
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image Qua sông

đò nghẹn đoàn quân xa tiếp viện
mưa lâu, trời mốc, buồn hôi xưa
con đường đáo nhậm xa như nhớ
chiều mập mờ xiêu lạc dáng cò

quán chật xanh lên rừng lính ướt
mặt bơ phờ dính gío bao la
khí ẩm mù bay, mùi thuốc khét
chuyện tình cờ nhùm ấm cây mưa

vang lên những địa danh huyền hoặc
mỗi địa danh nồng một xót xa
giặc đánh lớn- mùa mưa đã tới
mùa mưa như một trận mưa lien

châu thổ mang mang trời nước sát
hồn chừng hiu hắt nổi không tên
tiếp tế khó - đôi lần phải lục
trên người bạn gục đạn mươi viên

di tàn khó - sâu dòi lúc nhúc
trong vết thương người bạn nín rên
người chết mấy ngày chưa lấy xác
thây sình, mặt nát, lạch mương tanh

sông cái nước men bờ sóng sánh
cồn xa cây vướng sáng mơ màng
áo quan phong quốc kỳ anh liệt
niềm thiên thu đầm cỗ xe tang

quê xa không tiện đường đưa tiễn
nghĩa tận sơ sài, đám lạnh tanh
thêm một chút gì như hối hả
người thân chưa khóc ráo thâm tình

...nao nao mường tượng bóng mình
mịt mùng cõi tới, u minh tiếng rền
xuống đò, đời đã bỏ quên
một sông nước lớn trào lên mắt ngời


Tô Thùy Yên
Last edited by khieulong on Wed Jul 03, 2013 6:15 am, edited 1 time in total.

User avatar
khieulong
Posts: 6757
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image NHỮNG NGƯỜI TÙ VỀ THĂM QUÊ CŨ.

Ta về đứng ngó núi mong ,
Có con chim nhỏ , chạnh lòng hót vang ,
Mừng ta giờ trở lại làng ,
Tính ra mười bảy năm tàn có dư .

Xa quê dạo đó kể từ ,
Khi đi tóc hãy còn như mây ngàn.
Sá gì một kiếp ngựa hoang,
Giờ về mới thấy bàng hoàng nhớ mong .

Ngoài sân cây cải trổ ngồng ,
Chờ ta hết hạn tù xong mới già .
Khi về đã khuất mặt cha ,
Mới hay người đã bỏ ta trong tù .

Ngó lên dãy núi mù mù ,
Thấy mình nhỏ bé phù du vô cùng .
Hỏi thăm em đã mịt mùng ,
Quê chồng chắc cũng ung dung theo người .

Ngày đi tấm ãnh em cười ,
Giấu trong túi áo hơn mười năm qua .
Bây chừ mới trở lại nhà ,
Tóc râu màu đã bạc hoa râm rồi .

Mười bảy năm ở trong tôi ,
Mười bảy năm vẫn , bên đời có em .
Dù trong lửa đạn đau mềm ,
Ðôi khi nhớ lại những đêm quê nhà .

Dẫu người cũng đã quên ta ,
Thôi thì trách móc để mà làm chi .
Cảm thân lính chiến biên thùy ,
Nay sống mai chết biết gì tương lai .

Sau em là tháng năm dài ,
Còn tôi trước mặt một ngày chưa yên .
Ðạn bom lấp kín ưu phiền ,
Máu xương rình rập triền miên trong đầu .

Chưa kể tù tội khá lâu ,
Nuôi người ngã ngựa em đau một đời .
Dù về không gặp nhau thôi ,
Nhưng lòng cũng thấy mừng , rồi ra đi .

Chiếc ảnh ngày xưa nhu mì ,
Vẫn trong túi áo , đôi khi ngậm ngùi .
Bây giờ còn giữ nụ cười ,
Ðã hết chinh chiến mà người nay đâu .....


NGUYỄN TƯ.
Last edited by khieulong on Wed Jul 03, 2013 6:18 am, edited 2 times in total.

User avatar
khieulong
Posts: 6757
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image Người lính trở về

Ta về đây sau tháng ngày lưu lạc
Hận thù nào vẫn chất ngất trên cao
Ngoảnh mặt lại mái đầu xưa đã bạc
Quê hương ơi hồn ta ngập máu đào

Ta về đây bạn bè dăm ba đứa
Ðốt cuộc đời qua men rượu nồng cay
Tổ quốc ơi ta cúi đầu tạ tội
Ðời buồn tênh ta mãi kiếp lưu đày

Ta về đây màu cờ không còn nữa
Ðêm ngậm buồn rỉ máu mãi không thôi
Trời Việt Nam tháng ngày nào binh lửa
Ngày hồng hoang một thuở đã xa rồi

Ta về đây gục đầu bên gối mẹ
Mẹ Việt Nam đau khổ cả một đời
Ðàn con đi vẫn nghìn trùng xa thẳm
Ðêm chập chùng xứ lạ đẫm mưa rơi


Khiếu Long
2002
Last edited by khieulong on Wed Jul 03, 2013 6:24 am, edited 3 times in total.

User avatar
phu_de
Posts: 2917
Joined: Sun Nov 28, 2004 10:57 pm
Has thanked: 7 times

Post by phu_de »

.

Đoản khúc cho lính say rượu

Rồi thoát bỗng lạc dòng mỗi đứa
Mầy suối bom tao lửa lưng đèo
Sót thừa thơ ấu mang theo
Lửa binh đốt cháy ngặt nghèo tuổi thơ

Này ly rót những giờ tan tác
Này ly nâng tình nhạt son phai
Này ly máu đổ mệt nhoài
Này ly hâm nóng lạnh hoài tình em

Này ly uống say mèm đón tết
Này ly say toan chết tình đầu
Này ly đời rụng A sao
Này ly cạn giọt máu đào Gia ơi

Này ly hỏa châu rơi Đèo Mụ
Này ly soi phi vụ Tây Nguyên
Này ly đêm hét quân truyền
Này ly cạn chén tình Liên rót đầy

Này ly tiển hồn mầy cỏi chết
Này ly đột hét dao đâm
Này ly quạnh quẽ âm thầm quán tre
Này ly vụt chớp lòe Mê Thuột

Này ly ôm đời vuột khỏi tay
Này ly anh dũng Đồng Xoài
Này ly ngó lại tuổi dài máu xương

Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
Bồ đào mỹ tửu quang bôi
Dục ẩm mã thượng hề thôi tỳ bà

Cạn ly dốc chiều tà núi lỡ
Cạn ly rừng mang rợ máu xanh
Cạn ly mầy chết đã đành
Cạn ly đồng vọng Loa Thành xa xăm

Cạn ly bốn ngàn năm văn hiến
Cạn ly Đà bia miệng ngàn sau
Cạn ly Trọng Thủy Mỵ Châu
Cạn ly lông ngổng gieo đầu giếng yêu

Cạn ly tiến Nhị Kiều Trưng Nữ
Cạn ly hồn ai ngự Hồ Tây
Cạn ly Trinh Triệu voi dầy
Cạn ly Nam Đế dục hoài dã nguyên

Cạn ly cọc Ngô Quyền sắt đóng
Cạn ly Hoằng Thao sóng Bạch Đằng
Cạn ly Bộ Lĩnh trâu chăn
Cạn ly phá Tống, Lê Hoài xâm Chiêm

Cạn ly Mị Ê niềm Xạ Đẩu
Cạn ly Thường Kiệt thấu đế cư
Tiệt nhiên định phận thiên thư
Nhữ đằng khan thủ bại hư trụ đồng

Thời lai đồ điếu thành công dị
Vận khứ anh hùng ẩm hận đa

Cạn ly Nam quốc sơn hà
Lai xâm nghịch lỗ nhữ hà bại vong

Cạn ly sát Đát Mông Cổ chiến
Cạn ly vang quyết chiến Diên Hồng

Cạn ly Hưng Đạo trỏ song
Đầu thần chưa rớt đừng mong kế hàng
Chương Dương độ cướp ngang dáo giặc
Hàm tử quan quyết bắt quân thù
Thái bình gắng sức ngàn thu
Thoát Hoan Ô Mã ôm thù nghiệp đao

Xam tắc lưỡng hồi lao thạnh mã
Sơn hà thiên cổ diện kim âu

Cạn ly công chúa hai châu
Huyền Trân dạo trắng lại rầu lửa rơm

Nguyễn Trải bút thần thơm Đại Cáo
Lấy chí nhân cường bạo thế thay
Hung tàn đại nghĩa trị oai
Chi Lăng Thôi Tụ đầu bày Liễu Thăng

Cạn ly đó Bắc Nam tòng hải
Dục Hoành Sơn vạn đại dung thân
Hai trăm năm ruột đau dần
Tây Sơn Nguyễn Huệ hai lần Bắc chinh
Cạn ly phá giặc Thanh Sĩ Nghị
Đống Đa Xuân tướng sĩ tranh tài
Bắc Bình Vương hịch thị oai

Quang Trung thuốc súng đen ngời chiến y
Cạn ly mất Nam Kỳ Thanh Giản
Độc dược ly uống cạn đời ta
Cạn ly Pháp chiếm Biên Hòa
Cạn ly Đề Thám Hoàng Hoa oai hùng

Cạn ly máu chung giòng Sử Việt
Bắc Nam giờ thịt tiếp xương rơi
Cạn ly từ giã xuân đời
A sao Bến súc hỡi ơi còn gì!

Tết hỡi tết nâng ly khóc bạn
Xuân ơi xuân chén cạn đời anh
Đắc Tô lửa đốt đá xanh
Khét đồi xương cháy rừng tanh máu người...

Kiệt Tấn

User avatar
khieulong
Posts: 6757
Joined: Wed Dec 01, 2004 9:09 pm
Been thanked: 1 time

Post by khieulong »

Image Quê hương trên trang huyết sử
Em ơi!
Mở sách ra coi
Liệu có còn gì trên trang huyết sử?
Còn gì đâu, em ơi!
Cả một giang sơn đã đầu hàng, giơ tay, bức tử!

Thôi rồi!
Kiếp sống này ta coi như đã chết
Giặc sau lưng
Biển trước mặt
Anh như thân phận Thục An Dương Vương & Mỵ Châu oan nghiệt
Trên lưng chiến mã cùng đường
Nên cầm bằng đời anh đã chết với quê hương
Ngay từ những phút giây thê lương
Những phút giây 75 Sài Gòn trong cơn đau quặn mình thoi thóp thở.

Em ơi.
Trùng dương thăm thẳm đợi chờ
Anh đứng bên bờ nước bơ vơ
Nghe từng hơi thở
Biển Ðông bát ngát mở cánh tay chào
Trùng dương cất tiếng sóng giục gào
Cùng với trăng sao
Lao ra biển rộng
Giữa trời nước mênh mông
Anh chắp tay
Tạ tôi non sông
Từ trên biển cong nửa vòng trái đất
Nước mất
Quê hương tan tác về đâu

Ðêm huyền thoại, đêm nhiệm mầu
Anh, tên tù, rùng mình, chui lọt lỗ kim khâu
Và bỗng mừng thấy địa cầu vẫn còn đất sống.

Bây giờ
Dưới trời tự do, trời cao, biển rộng
Mở lại trang sử cũ. Em! Liệu có còn gì không?
Còn!
Anh còn một nước Việt Nam
Anh còn những đóm lửa âm thầm trong tim không rụïi tắt
Phải chi ngày đi anh mang được Mẹ Cha, thân thuộc, bà con, bạn bè và bảy mươi triệu đồng bào ra khỏi tay giặc
Thì bây giờ anh đâu còn kêu gào, thao thức gọi lửa anh em
Thì bây giờ anh đâu còn thao thức từng đêm
Với net, với báo, với đài, với những tin Việt Nam một trời u tối
Với Anh, với Mạnh, với Khải, với Phiêu, với Ðỗ Mười...
Với đảng cộng sản Việt Nam “không đổi màu dù ta đổi mới..."
Với kinh tế thị trường
Với đảng ta định hướng
Của một bầy ngu xuẩn chiếm ngôi cao.

Bây giờ
Thứ anh còn trong tim chỉ là chút lửa sót năm nào
Lửa vẫn còn nguyên từ thuở ban đầu thời cùng anh em kiếm cung ngang dọc
Nên nếu mai này lịch sử có thổi bùng cơn gió lốc
Còn lửa bao nhiêu anh châm hết cuộc cờ!

Chí anh nuôi, vẫn tháng năm còn đó trong mơ
Cuộc chiến đấu này anh chưa xuôi tay bỏ
Vì khi anh còn hơi thở
Anh vẫn còn nghe non nước trở mình
Nỗi đau còn từ lửa máu đao binh
Nỗi đau của một Việt Nam “hòa bình trong nghĩa địa"
Nỗi đau của một Việt Nam đang quặn mình trong đêm dài chủ nghĩa
Nỗi đau của Tổ Quốc tang thương! Dân tộc cúi đầu?

Quê hương rồi sẽ đi về đâu?
Và chúng ta sẽ đi về đâu?
Nếu lịch sử đã hết thiêng liêng và lửa nhiệm mầu đã tắt?!
Oai linh đâu? Hỡi giống dòng Ðại Việt?
Oai linh đâu? Hỡi đất nước kiêu hùng?

Hỡi ai nguời còm ngấm nỗi đau chung
Còn chút lửa, có cùng ta góp cơn bão lốc!?
“Chế độ này như căn nhà xiêu vên trên giốc
Chỉ cần một cơn gió lốc
Bạn bè ơi! Có còn giữ gió trong lòng?!" (*)
(*) Thơ Nguyễn Mậu Lâm, quốc nội)

Lê Khắc Anh Hào
(Trích thi tập Ðoạn Trường Lưu Vong)

Post Reply